Chiến Thần Bất Bại

Chương 2742:




 

Một tia sáng sặc sỡ đủ màu trực tiếp rạch ngang bầu trời!

 

Một tia sáng sặc sỡ bao trùm lấy cả người Tiêu Chính Văn, cùng lúc này, cơ thể của Tiêu Chính Văn cũng không khỏi đông cứng lại.

 

“Năm tháng không có dấu vết thế nhưng lại có thể giết chết vạn vật! Đời người vô thường, sinh tử chỉ là chuyện trong thoáng chốc!”

 

“Mày chỉ là một Nhân Vương cấp một, dù trên người có bí mật tuyệt thế thì cũng có làm sao? Sự rộng lớn của đất trời nào phải là thứ mà mày có thể tưởng tượng cho nổi?”

 

“Giết mày thì cần gì tới dao? Năm tháng tự nhiên có thể thay tao giết mày!”

 

Lúc này, Ohara hết sức cuồng ngạo cười lạnh lùng, sau đó nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt thống lĩnh cả giang sơn.

 

“Cậu Tiêu, mau chạy đi! Tia sáng đó có vấn đề!”

 

Ông Mạc thấy Tiêu Chính Văn bị bao trùm trong màn ánh sáng sặc sỡ đủ màu thì vội vàng gào lên với Tiêu Chính Văn.

 

Vào thời Nguyên, võ tông Hoa Quốc đã từng tiến công ồ ạt vào Vy Hào, chỉ là tình hình hết sức tương đồng với lúc này!

 

Vẫn chưa tấn công được vào lãnh thổ Vy Hào thì đối phương đã khởi động hộ quốc đại trận!

 

Lúc đó, cao thủ số một bên phía Hoa Quốc đã bị một màn ánh sáng sặc sỡ đủ màu bao trùm lấy!

 

Thế nhưng chỉ trong phút chốc, Khưu Chân Nhân tiếng tăm lừng đã trở nên già yếu rất nhanh cho tới khi hoá thành một bộ xương khô!

 

Chuyện này vẫn luôn được các môn phái lớn của võ tông Hoa Quốc khắc ghi trong lòng.

 

Đây cũng là lý do tại sao võ tông vừa nghe nói tới chuyện tiến đánh Vy Hào thì ai nấy đều bày ra vẻ mặt thảm thương như bố mẹ chết!

 

Bây giờ Tiêu Chính Văn cũng bị tia sáng này bao phủ lấy, ông Mạc có thể không rối hay sao?

 

Mà Tiêu Chính Văn lúc này trên trán cũng đã xuất hiện vô số sợi tóc bạc, mái tóc dần phát sinh biến hoá với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được!

 

Chỉ trong nháy mắt, người đàn ông với mái tóc đen đã trở thành một ông lão tóc trắng như cước.

 

Khi những nếp nhăn dần phủ kín trên gương mặt Tiêu Chính Văn với tốc độ cực nhanh, sự già yếu không thể kháng cự khiến cho mắt anh trở nên vẩn đục, cơ thể thì càng lảo đảo như muốn ngã!

 

Chưa tới một phút, cả người Tiêu Chính Văn đã không còn chút sức sống nào nữa, giống như có thể hai tay buông xuôi bất cứ lúc nào vậy!

 

Ông Mạc thấy tình cảnh bây giờ thì trong lòng không khỏi thầm kêu lên không ổn!

 

Ông ta thân là tay sai của nhà họ Lý, đương nhiên đã thuộc lòng lịch sử từ mấy trăm năm trước!

 

Đây tuyệt đối không phải ảo giác, mà Tiêu Chính Văn thật sự đang già đi, hơn nữa còn là già đi với tốc độ cực nhanh mà mắt thường có thể nhìn thấy được!

 

Sinh mệnh của một người có thể kéo dài được bao lâu?

 

Dù đã đạt tới cảnh giới Nhân Vương, tuổi thọ cũng chỉ gấp một trăm lần so với người bình thường mà thôi!

 

Thoạt nhìn thì một nghìn năm hay mười nghìn năm có vẻ rất lâu, thế nhưng trong dòng chảy dài đằng đẵng của lịch sử xa xăm, mười nghìn năm cũng chỉ như một cái chớp mắt mà thôi!

 

Chỉ riêng địa cầu cũng đã trải qua mấy tỷ năm!

Huống hồ gì là vũ trụ mênh mông bể sở?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.