Chiến Thần Bất Bại

Chương 2725:




“Đúng thế, tôi… vào trước là chủ! Tiêu Chính Văn này chắc chắn có bí mật gì rất lớn”.

 

Lý Chính Đạo như bừng tỉnh nói.

 

Thân là Thế Tử nhà họ Lý, biết được cách phá giải Hộ Sơn Đại Trận cũng không phải chuyện hiếm lạ.

 

Nhưng tại sao Tiêu Chính Văn cũng biết?

 

Nói thật thì ngay cả Đại trưởng lão của võ tông cũng không biết bí mật này.

 

“Ừ, thân thế của Tiêu Chính Văn rất đáng để căn nhắc, có lẽ ngay cả nhà họ Tiêu cũng có lai lịch rất lớn”.

 

Ông Mạc trầm giọng nói.

 

“Ngoài lãnh thổ từng có một tin đồn rằng một trăm năm sau sẽ có một người tài do trời chọn, chẳng lẽ lại là Tiêu Chính Văn? Nếu cậu ta là người đó thật thì đã có thể hiểu mọi chuyện rồi”.

 

Lý Chính Đạo nhíu mày nói.

 

Đây là một trong những kết quả mà Lý Chính Đạo không muốn thấy nhất.

 

“Thế Tử, đừng nghĩ nhiều, trăm nghìn năm này, người tài do trời chọn rất nhiều. Nhưng có mấy ai có thể đi đến cuối không? Người được trời chọn chắc chắn phải trải qua rất nhiều gian khó, trong mười người có thể có một người còn sống đã là kỳ tích rồi”.

 

“Nếu không vận mệnh mấy nghìn năm Hoa Quốc sẽ gặp trắc trở vậy sao?”

 

Ông Mạc không cho là đúng, khuyên nhủ.

 

Lý Chính Đạo im lặng suy nghĩ một hồi mới không nhíu mày nữa.

 

Ở một bên khác, Tiêu Chính Văn đang sải bước đi vào văn phòng của Tần Vũ.

 

Trong hành lang, người của võ tông hay đại diện của năm đại danh sơn đều đồng loạt quỳ một gối xuống chào Tiêu Chính Văn.

 

Xét ở một khía cạnh nào đó, Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương, còn đám người võ tông này lại không có chức quyền gì ở giới chính trị, chỉ là người dân bình thường.

 

Cho nên quỳ chào Tiêu Chính Văn cũng là điều hiển nhiên.

 

Đám người nhà họ Quý nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt phức tạp.

 

“Haizz, xem ra chúng ta xem thường cậu ta quá rồi”.

 

Ông cụ Quý không cam lòng siết chặt nắm đấm.

 

Trước đây có cơ hội có thể làm danh tiếng của nhà họ Quý vang khắp bốn biển đặt ngay trước mặt, nhưng họ lại bỏ qua cơ hội này chỉ vì sự kiêu ngạo của mình.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đã chèn ép cho cả võ tông không ngẩng đầu lên được, chí ít trước khi các cao thủ ngoài lãnh thổ quay về, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ là sự tồn tại tối thượng của võ tông.

 

“Ông nội, hôm nay anh ta làm tuyệt tình như thế, lẽ nào anh ta không sợ sau này cường giả ngoài lãnh thổ của Hằng Sơn quay về sẽ xử lý anh ta sao?”

 

Quý Sương Nhi nhíu chặt mày hỏi.

“Xử lý? Con bé này, cháu ngây thơ quá, thế giới này chắc chắn không chỉ có trắng và đen, chắc chắn sẽ có rất nhiều người lôi kéo thế hệ trẻ tài năng như Tiêu Chính Văn”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.