Chiến Thần Bất Bại

Chương 2717:




 

Suy cho cùng, nhà họ Trần cũng chỉ là một gia tộc kinh doanh bình thường, ngay cả võ tông cũng đã sợ, lão đâu còn dám đối địch với Tiêu Chính Văn nữa?

 

“Cậu Tần, tôi biết trước đây đều là do tôi không tốt, là tôi sống không biết điều! Cầu xin cậu nể mặt ông Dương mà cho tôi cơ hội được làm lại một lần nữa nhé!”

 

Trần Hoa An nắm chặt lấy tay Tần Vũ, đầu gối uốn cong mấy lần như muốn quỳ luôn xuống trước mặt Tần Vũ!

 

“Giờ ông lại nhớ đến các mối quan hệ à? Nói thật nếu như không nể mặt ông Dương thì trước đây tôi cũng chẳng buồn tới nhà họ Trần mấy người!”

 

“Ông có biết loại chuyện như lật đổ bia công trạng có sức ảnh hưởng lớn tới độ nào tại Hoa Quốc hay không? Chuyện đã qua rồi thì tôi cũng không muốn nhắc lại nữa, chỗ này có một bản báo cáo, ông xem đi!”

 

Tần Vũ nói, rút ra một tập tài liệu từ trong ngăn kéo rồi đưa cho Trần Hoa An.

 

Trần Hoa An chỉ liếc mắt nhìn qua đã sợ tới độ ngồi thụp xuống đất!

 

Cả Hoa Quốc, ba mươi sáu tỉnh liên danh yêu cầu điều tra tới cùng chuyện dỡ bỏ bia công trạng của nhà họ Tiêu!

 

Hơn nữa, có quá nửa số quan chức lớn cấp tỉnh công khai bày tỏ, bất luận ai là người đầu sỏ phía sau thì đều phải nghiêm trị không tha!

 

Mà một nửa số quan chức lớn cấp tỉnh còn lại cũng kiên quyết hơn, đề nghị chu di cửu tộc người đã tung tin đồn nhảm để răn đe kẻ khác!

 

“Chuyện…chuyện này…”

 

Trần Hoa An vừa lau mồ hôi lạnh trên trán vừa cầu xin: “Tổng tư lệnh Tần, cậu phải điều tra cho rõ vào! Tôi…nhà họ Trần chúng tôi cũng bị người của năm đại danh sơn bức ép!”

 

“Tình hình khi đó, tôi nghĩ cậu cũng biết rồi, nếu như nhà họ Trần chúng tôi không nghe theo thì có thể sẽ còn bị giết hết, tổng tư lệnh Tần, xin tha mạng!”

 

Nói xong, Trần Hoa An quỳ luôn xuống đất, không ngừng dập đầu lạy Tần Vũ!

 

Lão hiểu rất rõ, người có thể cứu lão lúc này chỉ có Tần Vũ mà thôi!

 

Trong số những quan chức cấp cao tại Long Kinh, duy chỉ có Tần Vũ là từng kề vai tác chiến với Tiêu Chính Văn, vậy nên tình cảm giữa hai người hết sức sâu sắc!

 

Đổi lại là người khác thì đều không thể xin được một con đường sống cho nhà họ Trần!

 

“Ôi chao! Thật ra có một số chuyện không phải tôi muốn thế nào thì sẽ thế đó, danh tiếng của vua Bắc Lương vào năm năm trước, không cần tôi nói, tự bản thân ông cũng biết!”

 

“Bây giờ, để lấy lòng vua Bắc Lương, chuyện gì thì mấy quan chức lớn cấp tỉnh cũng có thể làm ra được, ba mươi sáu tỉnh đó, tất cả mọi người đều thống nhất với nhau!”

 

“Hơn nữa chuyện này cũng đã truyền tới tai Thiên Tử rồi, ông bảo tôi cứu ông, thế nhưng tôi biết cứu ông như thế nào đây?”

 

Tần Vũ bất lực lắc đầu.

 

Chưa nói tới chuyện Tần Vũ đã chẳng có chút thiện cảm nào với Trần Hoa An, dù anh ta thật lòng muốn cứu, sự việc đã tới nước này thì anh ta cũng chẳng thể làm gì được nữa rồi!

 

“Tổng tư lệnh Tần, tôi tình nguyện gánh hết tất cả mọi tội danh, chỉ xin cậu tha cho mấy chục sinh mạng vô tội của nhà họ Trần chúng tôi!”

 

“Dù gì thì bọn họ cũng đều là người vô tội, chỉ cần tổng tư lệnh Tần có thể cứu được nhà họ Trần của tôi, vậy tôi… tôi có phải làm trâu làm ngựa cho cậu thì cũng cam tâm tình nguyện hết!”

 

Trần Hoa An vừa nói, nước mắt vừa rơi xuống lã chã.

“Ôi chao!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.