Chiến Thần Bất Bại

Chương 2687:




 

Ông ta không dám tin một mình Tiêu Chính Văn lại công khai đối đầu, thậm chí hủy diệt năm đại danh sơn.

 

Khi Trương Hồng Đồ do dự không quyết định thì bên Hoa Sơn lại có người công khai nói: “Hừ, năm đại danh sơn bọn tôi muốn xem thử hôm nay cả võ tông ai dám đến chịu tội với Tiêu Chính Văn”.

 

Lời này càng gây ra sự nhốn nháo.

 

Quả thật tông môn ở cả võ tông chạy đến Long Kinh vẫn không đến một phần ba.

 

Đa số đều đang ngóng xem hoặc nên nói là đợi xem bước tiếp theo của Tiêu Chính Văn.

 

“Sở Hồng Thiên tôi tình nguyện chấp nhận mọi điều kiện của vua Bắc Lương, ra sức vì đất nước, từ nay tuân thủ pháp luật”.

 

“Thiên Kiếm Tông tôi nguyện lòng tuân thủ pháp luật, trung thành với nước”.

 

 

Chỉ thoáng chốc mười mấy tông chủ rất có tầm ảnh hưởng đều lên tiếng, khiến ông lão công khai hô hào bên Hoa Sơn bỗng chốc nghẹn lời.

 

Trong sự chú ý của mọi người và vô số máy quay, Sở Hồng Thiên nghiêm chỉnh đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn cúi người xuống nói: “Sở Hồng Thiên ở Thiên Sơn kính chào vua Bắc Lương”.

 

Bắt đầu từ ông ta, mấy người Độ Thiên Chân Nhân cũng lần lượt cúi người chào Tiêu Chính Văn, sau đó đều được các đệ tử của điện Thần Long dẫn đến ngồi bên cạnh.

 

Lần này trong đám người chạy đến gặp Tiêu Chính Văn cũng không phải chỉ có Sở Hồng Thiên là cường giả Bán Bộ Nhân Vương.

 

Nhưng trong số họ ngoài Sở Hồng Thiên thì những người còn lại đều gặp Tiêu Chính Văn lần đầu.

 

Nhưng cho dù họ nghĩ thế nào, Tiêu Chính Văn là một cao thủ đỉnh cấp, thoạt nhìn cũng không khác người bình thường là mấy.

 

Đây cũng là điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất.

 

Một thanh niên chưa đến ba mươi tuổi sau khi giết liên tiếp hai cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, lại một đòn giết cả Kiếm Tiên Thiên Sơn – cao thủ cảnh giới Nhân Vương.

 

Đây là có thực lực đáng sợ thế nào?

 

E là các con cháu trong gia tộc lâu đời kia chưa hẳn có thể làm được như Tiêu Chính Văn, trong một ngày giết cả Nhân Vương.

 

Độ Thiên Chân Nhân đưa mắt nhìn gần năm mươi tông chủ lớn của võ tông xung quanh, khẽ nhíu mày.

 

Trong năm đại danh sơn, chỉ có Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn đích thân đến, bốn năm danh sơn khác không hề nể mặt Tiêu Chính Văn.

 

Càng quá đáng hơn là tông môn đến đây chưa bằng một nửa số lượng tông môn trong võ tông.

 

Rõ ràng là cả võ tông đều đang đợi xem trò cười của Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, xem ra bên phía năm đại danh sơn vẫn bất mãn với cậu”.

 

Độ Thiên Chân Nhân nhíu mày nói.

 

“Không sao, từ lúc linh khí quay về, năm đại danh sơn làm loạn thiên hạ, tôi đang sầu vì không có cớ xử lý năm đại danh sơn, như thế cũng tốt”.

 

Tiêu Chính Văn không hề để ý cười nói, sau đó bưng tách trà nhấp một ngụm.

Nghe anh nói thế, Sở Hồng Thiên không khỏi nhíu mày, không ngờ Tiêu Chính Văn lại muốn xử lý năm đại danh sơn thật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.