Chiến Thần Bất Bại

Chương 2684:




 

“Chú Tần, nhà chúng tôi không làm chuyện gì trái với pháp luật nhỉ? Mặc dù trước đây có một số bài báo đề cập tới vua Bắc Lương, thế nhưng đó cũng đều là sự thật mà!”

 

Nam thanh niên bên cạnh không cho là đúng mà phản bác lại.

 

Tần Vũ nghe thấy vậy thì cười khẩy, nói: “Cậu chủ Trần, tôi nghĩ là có một điều khoản pháp luật dường như cậu vẫn chưa đọc kỹ!”

 

“Từ trên xuống dưới Hoa Quốc, bất luận là ai đều không được phép bàn tán sau lưng vương tước, vua Bắc Lương là bậc quân vương, bàn tán sau lưng đều phải dùng luật pháp để luận tội, huống hồ nhà họ Trần mấy người lại còn công khai bôi nhọ trên truyền thông?”

 

Nghe thấy lời này, sắc mặt Trần Hoa An không khỏi trầm xuống, lạnh lùng nói: “Xem ra chuyến đi lần này của tổng tư lệnh Tần là để khởi binh hỏi tội! Nếu là như vậy thì chỉ có thể khiến tổng tư lệnh Tần thất vọng mà thôi!”

 

“Tôi vẫn luôn cho rằng, bất luận là ai, truyền thông đều có quyền được cho mọi người biết về chân tướng!”

 

Mặc dù chuyện Tiêu Chính Văn giết chết Kiếm Tiên Thiên Sơn đã lan truyền khắp Hoa Quốc từ lâu.

 

Thế nhưng ở trong mắt Trần Hoa An, nền móng của năm đại danh sơn thâm sâu tới độ nào?

 

Trải qua nghìn năm lịch sử cũng không có triều đại nào có thể xoá bỏ tên của năm đại danh sơn ra khỏi Hoa Quốc!

 

Nếu như chỗ dựa của lão là năm đại danh sơn thì việc gì phải bận tâm tới tên vua Bắc Lương nhỏ bé kia nữa?

 

“Ông Trần, thật ra chuyến đi lần này của tôi không phải là để khởi binh hỏi tội, nếu không cũng sẽ không chỉ tới đây một thân một mình, Hắc Băng Đài có nhà tù, cũng có cả nhân lực!”

 

“Nếu thật sự muốn khởi binh hỏi tội, e rằng nhà họ Trần của ông đã bị bao vây không còn khe hở nào từ lâu!”

 

Trần Hoa An cười lạnh lùng, nhìn Tần Vũ nói: “Tổng tư lệnh Tần, tôi nghĩ nếu như Tiêu Chính Văn đã trở về rồi, cậu ta cũng không dám động tới năm đại danh sơn đâu nhỉ?”

 

“Sau lưng tôi chính là Hằng Sơn, đừng nói là Hắc Băng Đài của cậu, dù là Thiên Tử thì cũng có thể làm gì được tôi?”

 

“Cử người bao vây nhà họ Trần chúng tôi ư? Lời này của tổng tư lệnh Tần hình như hơi thái quá rồi!”

 

Trần Hoa An nói với vẻ hết sức tự tin.

 

Dù Tiêu Chính Văn mạnh mẽ tới đâu thì cũng có thể so với năm đại danh sơn hay sao?

 

Sau lưng Tiêu Chính Văn không có bất cứ thế lực cường đại gì, mà năm đại danh sơn thì sao?

 

Nền móng thâm sâu là thứ mà một mình Tiêu Chính Văn có thể so được hay sao?

 

Người xưa có câu, đánh bừa mà lại ra thắng lớn, cả người Tiêu Chính Vân là sắt thì cũng có thể làm nên được trò trống gì?

 

“Chú Tần, có câu này không biết có nên nói hay không, thế nhưng tôi vẫn phải nói ra!”

 

“Hiện giờ vùng ngoài lãnh thổ đang xảy ra đại chiến, hơn nữa chiến sự lại còn căng thẳng, vậy nên Tiêu Chính Văn chỉ có thể điên cuồng nhất thời, chẳng bao lâu nữa, anh ta nhất định sẽ bị cao thủ của năm đại danh sơn trở về tính sổ!”

 

“Tới lúc đó, nếu như chú Tần gặp phải chuyện gì nguy nan, nhà họ Trần chúng tôi nhất định sẽ ra tay tương trợ!”

 

Lời này vừa mới thốt ra, sắc mặt của Tần Vũ lập tức biến đổi!

 

Lần này anh ta đến hoàn toàn có ý tốt, thế nhưng thật không ngờ một tên nhãi ranh của nhà họ Trần cũng dám uy hiếp mình!

“Được, xem nhà nhà họ Trần kiên quyết muốn đối địch với giới chính trị và Tiêu Vương! Vậy thì tôi cũng không nhiều lời thêm nữa, sau này khắc tự có kết luận! Chỉ là tới lúc đó mong ông Trần đừng có mà hối hận!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.