Chiến Thần Bất Bại

Chương 2681:




Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Chính Văn, Thiên Tử kích động tới độ nước mắt lưng tròng!

 

Thậm chí ngay cả giày cũng chẳng kịp mang, bước nhanh từ trên ghế rồng tới trước cửa, kéo tay Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Vương! Đã năm năm rồi, năm năm qua cậu vẫn ổn chứ?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Cảm ơn Thiên Tử đã nhớ đến tôi, trong năm năm vừa qua, thế sự đổi dời, có điều dù thế nào thì Hoa Quốc cũng không thể loạn được!”

 

“Còn Tiêu Chính Văn tôi ngày nào, đám loạn thần tặc tử đừng mơ động tới giới chính trị!”

 

Nghe thấy những lời này của Tiêu Chính Văn, Thiên Tử hết sức cảm động nói: “Có Tiêu Vương ở đây thật đúng là may mắn của Hoa Quốc, may mắn của muôn dân! Mau, vào trong đi!”

 

Thiên Tử kéo lấy tay Tiêu Chính Văn rồi cùng ngồi vào ghế.

 

“Thiên Tử, ban nãy cậu Tiêu cũng nói rồi, bắt năm đại danh sơn và các tông môn lớn tới Long Kinh thẩm vấn trong vòng ba ngày, chuyện này…”

 

Tần Vũ nói với vẻ mặt lo âu.

 

Biểu cảm của Thiên Tử hơi đờ ra, sau đó lạnh lùng nói: “Năm đại danh sơn cậy nền móng thâm sâu, từ lúc linh khí phục hồi tới nay thì càng thêm tác oai tác quái, cũng tới lúc phải tính sổ với bọn họ rồi!”

 

“Tần Vũ, cậu thay bản quân hạ lệnh, năm đại danh sơn, các phái võ tông buộc phải nghe theo khẩu dụ của Tiêu Vương, tới Long Kinh tiếp nhận điều tra! Kẻ nào làm trái lệnh sẽ quy vào tội phản quốc!”

 

Ôi!

 

Đại trưởng lão nghe vậy thì không khỏi sững sờ, nói: “Thiên Tử, lẽ nào Thiên Tử thật sự muốn đối đầu với năm đại danh sơn…”

 

“Đại trưởng lão!”

 

Thiên Tử khẽ xua tay nói: “Năm đại danh sơn không thể trốn chạy khỏi vòng pháp luật, bất luận bọn họ từng lập được công trạng gì cho Hoa Quốc thì cũng cần phải tuân thủ luật pháp!”

 

“Từ năm năm trước tới giờ, chuyện bọn họ tàn sát nhân dân còn ít hay sao? Giới chính trị vẫn luôn ghi nhớ tất cả, bây giờ cũng nên tính toán hết các món nợ rồi”.

 

Nghe Thiên Tử nói tới đây, Đại trưởng lão cũng chỉ đành gật đầu lia lịa.

 

Đúng vào lúc này, một cung nhân bước nhanh từ ngoài cửa vào trong đại điện, nói với Thiên Tử và Tiêu Chính Văn: “Thiên Tử, Tiêu Vương! Bên ngoài cửa có một ông lão, tự xưng là tội nhân Thiên Sơn – Sở Hồng Thiên, xin được gặp Tiêu Vương và Thiên Tử!”

 

Cái gì?

 

Đại trưởng lão và Tần Vũ không khỏi ngẩn ra!

 

Không một ai ngờ được người đầu tiên tới nhận tội lại là Sở Hồng Thiên của Thiên Sơn!

 

“Mời vào!”

 

Thiên Tử lên tiếng.

 

Chẳng bao lâu sau, Sở Hồng Thiên đã khép nép bước vào trong đại điện, vừa mới bước qua cửa đã quỳ luôn xuống đất.

 

“Tội nhân Sở Hồng Thiên tới đây đầu thú! Xin vua Bắc Lương đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi!”

 

Sở Hồng Thiên của bây giờ rõ ràng còn ngoan hơn cả bé ngoan!

 

Dù gì ngay cả sư phụ của ông ta cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, còn tiếp tục đối kháng với Tiêu Chính Văn, đối với Thiên Sơn mà nói thì chỉ là tai hoạ!

 

Còn về sau này, ông ta căn bản không nghĩ nổi xa như vậy!

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Sở Hồng Thiên, khẽ gật đầu nói: “Ừ, coi như ông cũng hiểu chuyện, dù gì sau khi ông trở về cũng chưa từng làm chuyện gì tàn nhẫn, những hành vi mà đệ tử Thiên Sơn đã làm cũng không thể bắt một mình ông chịu trách nhiệm hết!”

 

Nghe thấy lời này, trái tim thấp thỏm của Sở Hồng Thiên cũng bình tĩnh trở lại!

 

“Vua Bắc Lương, e rằng đa phần những người khác của năm đại danh sơn đều sẽ cảm thấy không phục, tới lúc đó, cậu phải chuẩn bị tâm lý cho vững đấy!”

 

Sở Hồng Thiên vội vàng nịnh nọt.

 

“Ừ, chuyện này đương nhiên không cần ông phải lo lắng! Tôi tương đối quen thuộc với năm đại danh sơn, trong vòng ba ngày này, ông cứ ở lại Long Kinh chờ điều động!”

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

“Vâng vâng vâng, tôi vinh hạnh lắm!”

 

Sở Hồng Thiên gật đầu lia lịa, bất luận Tiêu Chính Văn có bảo ông ta làm gì thì cũng tốt hơn là mất mạng!

 

Nửa tiếng đồng hồ sau, Sở Hồng Thiên vừa đi ra khỏi Thiên Tử Các đã ngồi xụi lơ trên đất, cũng coi như qua được một kiếp nạn rồi!

 

Sau khi Sở Hồng Thiên đi, Tần Vũ khẽ nhíu mày nói: “Cậu Tiêu, nếu như người của năm đại danh sơn và võ tông tới nhận tội, cậu định xử lý bọn họ như thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.