Chiến Thần Bất Bại

Chương 2651:




Tần Vũ cười híp mắt nói với Vương Quốc Xương: “Đúng rồi, ban nãy thấy anh kích động như vậy, có chuyện quên nói với anh, bây giờ ngoại trừ phụ tá của anh ra, anh không còn huy động được bất kỳ nữa rồi!”

 

“Toàn bộ đại viện đều đã được cấm vệ quân tiếp quản, vui không?”

 

Ầm!

 

Nghe vậy, Vương Quốc Xương hoàn toàn chết lặng!

 

Điều này không đúng, mới một phút trước, phụ tá của hắn còn báo cáo tình hình cho hắn, sao có thể trong nháy mắt toàn bộ đại viện đã bị người cấm vệ quân tiếp quản?

 

“Cái này … cái này … Anh Tần, ý của anh là gì? Sao văn phòng làm việc Hắc Băng Đài chúng tôi lại bị cấm vệ quân tiếp quản?”

 

“Chuyện này… chuyện này không đúng quy tắc!”

 

Mồ hôi lạnh trên mặt Vương Quốc Xương chảy ròng ròng.

 

“Quy tắc? Tôi nhớ anh từng nói, có năm đại danh sơn ở đây, anh chính là quy tắc mà, năm đại danh sơn không phải chính là vương pháp sao? Đây đều là những lời anh nói, bằng không thì gọi cho ông chủ của anh xin chỉ thị đi?”

 

Tần Vũ lạnh lùng nói.

 

“Ồ…”

 

Vương Quốc Xương nhất thời như nghẹn lại ở cổ họng, ậm ừ một hồi mới ngượng ngùng cười nói: “Anh Tần, anh nói gì vậy, chúng ta… chúng ta Không phải đều dốc sức vì Hoa Quốc, vì Thiên Tử sao?”

 

Nói rồi, Vương Quốc Xương còn cố ý chỉ vào bộ quân phục trên người.

 

Lúc này, hắn không còn cách nào khác ngoài việc giả vờ bình tĩnh!

 

Xem xong đoạn video không lâu trước, năm đại danh sơn làm sao còn có thể quan tâm hắn?

 

Hơn nữa, ngay cả thuộc hạ của hắn cũng bị cấm vệ quân khống chế rồi, không còn khả năng chạy trốn nữa!

 

“Ồ? Anh dốc sức vì Thiên Tử, vì Hoa Quốc sao? Trước đây sao tôi lại không biết? Hay là anh giấu kỹ quá, diễn giả làm thật?”

 

Tần Vũ nheo mắt lại, mỉa mai nói.

 

“Anh Tần, anh nghe tôi nói, thật ra trái tim tôi luôn hướng về Hoa Quốc, hướng về Thiên Tử. Năm đại danh sơn là cái thá gì chứ!”

 

Giọng điệu của Vương Quốc Xương vô cùng kích động.

 

“Vậy sao?”

 

Tần Vũ đưa tay ra, phụ tá bên cạnh Vương Quốc Xương vội vàng xoay người, mở tủ lấy ra một tập tài liệu, đưa cho Tần Vũ.

 

“Được rồi, vậy để tôi đọc xem!”

 

“Khi chém chết Tiêu Chính Văn, lệnh cho nhóm đầu tiên lập tức khống chế Thiên Tử Các, nhóm thứ hai tấn công ba các lão Long Các! Nhóm thứ ba để bắt Liễu Thanh và Từ Kiêu Long!”

 

“Nhóm thứ tư phối hợp với tôi để bắt Thiên Tử!”
Sau khi đọc xong, Tần Vũ cầm bản báo cáo hành động trong tay, cười lạnh lùng nói: “Anh trung thành với Hoa Quốc, với Thiên Tử như vậy sao?”
Không đợi Vương Quốc Xương biện mình, Tiêu Chính Văn đã tiến lên một bước bóp chặt cổ Vương Quốc Xương, lạnh lùng nói: “Loạn thần tặc tử, anh hẳn là biết kết cục cảu việc phản quốc!”
“Không! Tiêu Chính văn, anh…anh không thể giết tôi, việc này…việc này là do Tần Vũ ngụy tạo! Tôi…tôi chưa từng ký vào mệnh lệnh nào như vậy!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.