Chiến Thần Bất Bại

Chương 2627:




 

“Mày được lắm!”

 

Lạc Tề Anh nghiến răng cười nói, sau đó rút điện thoại ra.

 

La Chí Dũng và Hàn Thiên Vũ cũng lôi điện thoại ra rồi gọi đi.

 

“Cậu Tiêu, xin cậu suy nghĩ cho kỹ càng! Một khi Bán Bộ Nhân Vương nhúng tay vào thì e rằng sẽ là cục diện một mất một còn đó!”

 

Lãnh Kế Hồng cũng tiến lên một bước, nhỏ giọng khuyên nhủ Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình tĩnh gật đầu tỏ ý Lãnh Kế Hồng không cần phải lo lắng.

 

Mà một bên khác, thông tin Tiêu Chính Văn công khai khiêu chiến với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương của năm đại danh sơn lập tức gây ra bão mạng!

 

Tần Vũ nhìn mẩu tin bên trên màn hình, lập tức trở nên kích động.

 

Nếu như trước đây ở Sơn Thành, người ứng chiến với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương vẫn có khả năng là Tiểu Thái Tông, vậy thì bây giờ đã hoàn toàn chứng minh thân phận của Tiêu Chính Văn rồi!

 

Trên mạng đều đang bàn tán chuyện sau khi vua Bắc Lương oai hùng trở về, việc đầu tiên chính là khiêu chiến với năm đại danh sơn.

 

Điều nảy tượng trưng cho việc tất cả quy tắc trong thế tục sắp phải thay đổi hết toàn bộ!

 

Từ giờ về sau, võ tông cũng chỉ có thể cúp đuôi mà làm người thôi!

 

Mặc dù có không ít người tin vào Tiêu Chính Văn, thế nhưng cũng có số ít người dè bỉu khinh thường.

 

“Ôi, thời đại đã thay đổi từ lâu rồi, nếu như là năm năm trước, Tiêu Chính Văn nói như vậy tôi vẫn còn chút niềm tin, dù gì lúc đó hào quang của anh ta cũng là vô hạn!”

 

“Đáng tiếc, vật đổi sao dời, cảnh giới Thiên Thần mà khiêu chiến với Bán Bộ Nhân Vương, đúng là một tên điên!”

 

“Theo tôi thấy, chưa đến ba ngày, tên Tiêu Chính Văn này sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi Hoa Quốc!”

 

Những lời này cũng khiến rất nhiều người phải suy nghĩ.

 

Quả thực lúc đó khi linh khí chưa phục hồi, cũng không có nhiều cường giả từ vùng ngoài lãnh thổ trở về tới vậy!

 

Tiêu Chính Văn thống lĩnh cả một thời đại chẳng có gì làm lạ, thế nhưng bây giờ thì sao?

 

Rất nhiều cường giả vùng ngoài lãnh thổ đều đã đồng loạt trở về.

 

Tiêu Chính Văn so với mấy người này, vừa không có chỗ dựa vững chãi, vừa không có tông môn hậu thuẫn, anh lấy cái gì ra để so với mấy người này?

 

“Ôi, ít nhất Tiêu Chính Văn vẫn có mấy phần chính trực, không giống như mấy người, bị người trong võ tông bắt nạt, thậm chí ngay cả rắm cũng không dám đánh!”

 

“Đúng vậy, ngoại trừ việc mấy người có thể làm anh hùng bàn phím thì còn có tác dụng quái gì? Dù sao thì tôi cũng tin vào Tiêu Chính Văn!”

 

Vương Quốc Xương phía đối diện Tần Vũ đọc được mấy bình luận này, sắc mặt lập tức biến đổi, sau đó đột nhiên ngửa mặt phá lên cười.

 

Nhìn Vương Quốc Xương cười điên cuồng không ngừng, Tần Vũ lạnh lùng nói: “Anh có tin lời bọn họ nói không?”

 

“Hừ, tổng tư lệnh Tần, anh vui mừng sớm quá rồi đấy, Tiêu Chính Văn không phải người ở Sơn Thành kia, hắn có tư cách đối đầu với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương sao?”

 

“Nhìn mà xem, chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ biến thành một cái xác lạnh lẽo ngay thôi!”

Vương Quốc Xương lạnh lùng nói với vẻ chế nhạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.