Chiến Thần Bất Bại

Chương 2556:




“Thi thể tướng sĩ tiền tuyến vẫn chưa lạnh, thế mà ông lại dám mời đám người này đến dự tiệc ở Long Kinh?”

 

Tiêu Chính Văn sải bước tiến đến trước một bước đến gần Triệu Thiên Hòa.

 

“Cậu dám giết tôi?”

 

Triệu Thiên Hòa cảm nhận được sát khí nồng đậm của Tiêu Chính Văn, không khỏi quay đầu lại nhìn ông cụ Quý nói: “Ông cụ Quý, tôi là người đại diện cho cả võ tông, nhà họ Quý các ông gánh nổi hậu quả này không?”

 

“Ông có biết thủ lĩnh của học viện kiếm thuật Hoa Sơn – Lữ Thanh Phong là anh em kết nghĩa của tôi không?”

 

Triệu Thiên Hòa nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Nghe đến ba chữ Lữ Thanh Phong, tất cả mọi người ở đó đều đổi sắc mặt.

 

Người này dù là ở ngoài lãnh thổ cũng là sự tồn tại có thể hô mưa gọi gió.

 

Ngay cả ông cụ Quý cũng không khỏi nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Cậu chủ năm, không thể được”.

 

Lúc nãy Tiêu Chính Văn ra tay với đám người Yamamoto Keiichi, ông cụ Quý không hề có ý ngăn cản, nhưng lúc này lại không thể không lên tiếng.

 

Lữ Thanh Phong là người mà nhà họ Quý không chọc vào nổi.

 

Năm đó thời kỳ nhà họ Quý còn đang hưng thịnh, Lữ Thanh Phong cũng từng vì một đệ tử trong môn bị đánh mà một mình đánh cả nhà họ Quý.

 

Lúc đó một người có thể nói là so được với Tiểu Thái Tông đánh nhau với ông ta, chỉ trong ba chiêu đã bị Lữ Thanh Phong chém chết.

 

Gần một trăm năm, mặc dù nhà họ Quý vẫn canh cánh trong lòng chuyện này.

 

Nhưng bị chèn ép dưới thực lực của đối phương nên vẫn chưa thể báo thù cho nhà họ Quý.

 

Nếu hôm nay Tiêu Chính Văn giết anh em kết nghĩa của Lữ Thanh Phong thì không thể tưởng tượng được hậu quả.

 

Thậm chí cả nhà họ Quý đều sẽ vì vậy mà gặp tai họa.

 

“Cân nhắc lại?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn ông cụ Quý.

 

“Cậu chủ năm, Lữ Thanh Phong không thể so sánh với người khác, dù là nhà họ Quý cũng phải cúi đầu nể mặt trước ông ta, thế nên không thể giết Triệu Thiên Hòa”.

 

Nghe ông cụ Quý nói thế, Triệu Thiên Hòa cười khẩy, vẻ mặt cũng hơi hòa hoãn lại, không còn vẻ sợ hãi như lúc nãy, ngược lại chắp hai tay sau lưng nói: “Cậu chủ năm, danh tiếng của cậu quả thật rất lớn”.

 

“Nhưng có một việc e là cậu vẫn chưa biết rõ, hơn một trăm năm trước, một mình Lữ Thanh Phong chạy đến nhà họ Quý, giết Quý Đồng Hổ của nhà họ Quý”.

 

“So với cậu thì thực lực của Quý Đồng Hổ chỉ cao chứ không thấp. Hơn nữa hơn một trăm năm nay, nhà họ Quý dám đi trả thù không? Ha ha ha…”
Nói đến đây, Triệu Thiên Hòa đắc ý nhìn Tiêu Chính văn chế giễu: “Chẳng phải cậu muốn giết tôi sao? Cậu ra tay đi.”
“Chàng trai trẻ, đừng nghĩ người khác gọi cậu một tiếng Tiểu Thái tông thì cậu có thể tự ý định đoạt sống chết của người ta, cậu còn quá trẻ, chắc hẳn cậu đã nghe đến câu: núi này cao còn có núi ca hơn.”
“Có mộ số người không phải là người cậu có thể chọc vào, so về thân phận địa vị hay vai vế trong võ tông, cậu cũng chỉ là một tên…”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.