Chiến Thần Bất Bại

Chương 2526:




 

Tiêu Chính Văn chỉ có một mình ứng chiến với mười mấy cường giả vùng ngoài lãnh thổ và giết hết tất cả bọn chúng!

 

Khoảnh khắc đó, tất cả thủ lĩnh danh sơn, thậm chí là môn chủ tông chủ, có ai không quỳ hai gối trên đất mà bái phục dưới chân Tiêu Chính Văn!

 

Đám người tự xưng là nhân vật lớn từng khấu đầu nhận tội dưới chân mình, Tiêu Chính Văn cần thiết phải bận tâm tới bọn họ nữa sao?

 

“Anh nhất định sẽ thấy hối hận vì sự tự đại ngày hôm nay!”

 

Quý Sương Nhi giận tái mặt.

 

Thật ra cô ta chỉ tới khuyên nhủ Tiêu Chính Văn, bảo anh tuyệt đối đừng vội gặp mặt mấy người của danh sơn!

 

Dù phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa thì cũng tiện cho nhà họ Quý cử vài người hầu hạ thường ngày đi theo bên cạnh Tiểu Thái Tông chỉ dẫn cho Tiêu Chính Văn một lượt.

 

Dù năng lực của Tiêu Chính Văn hơi kém, không học được toàn bộ thì ít nhất cũng có thể học được tám mươi phần trăm.

 

Tới lúc đó mới gặp mặt người của Thiên Sơn, nói thế nào cũng sẽ không bị người ta nhận ra ngay tại chỗ!

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn thì hay rồi, thẳng thừng so sánh những nhân vật lớn trong danh sơn kia với hạt cát nhỏ bé!

 

Ngay cả chú năm của cô ta cũng không dám nói ra mấy lời hống hách như vậy, một kẻ nguỵ trang như Tiêu Chính Văn lấy đâu ra dũng khí đó?

 

“Cả đời này tôi chưa từng làm chuyện khiến cho bản thân phải hối hận!”

 

Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

Sắc mặt của Quý Sương Nhi đã khó coi tới cực điểm, nghiến răng cười lạnh lùng nói: “Được! Vậy tôi sẽ đợi xem rốt cuộc anh sẽ biểu diễn như thế nào!”

 

“Hy vọng tới lúc đó anh sẽ không khiến chúng tôi phải thất vọng! Nếu không thứ mà anh mất không chỉ là cơ hội mạo danh chú năm của tôi mà còn cả cái mạng của anh nữa!”

 

Nói xong, Quý Sương Nhi thẳng thừng quay người, bực tức bước ra khỏi tiệm ngọc.

 

Mãi tới khi bước lên xe, Quý Sương Nhi vẫn tức giận thở hồng hộc.

 

“Cô chủ, thế nào rồi?”

 

Quý Thiên Hà quay đầu hỏi.

 

“Hừ! Rõ ràng trong mắt không thèm coi ai ra gì! Ông có biết anh ta đã nói gì với tôi không? Mấy nhân vật lớn của năm đại danh sơn kia chỉ như hạt cát trong mắt anh ta thôi đấy!”

 

Nói tới đây, Quý Sương Nhi bị chọc tức tới mức bật cười.

 

“Không ổn! Nếu như để cậu ta gặp mặt người của năm đại danh sơn, e rằng vừa mới chạm mặt đã bại lộ luôn rồi!”

Quý Thiên Hà không khỏi cảm thấy ớn lạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.