Chiến Thần Bất Bại

Chương 2497:




Vẻ mặt của Chu Lâm Lâm và Trần Hân đột nhiên thay đổi!

 

“Đó là Ngô Lân của nhà họ Ngô đấy? Sao… sao hắn lại tới đây?”

 

Chu Lâm Lâm hơi hoảng sợ nói.

 

Ngô Lân là người không dễ chọc vào, hắn còn khó đối phó hơn so với Đàm Hồng, hơn nữa thực lực cũng cao hơn Đàm Hồng!

 

So với Chu Lâm Lâm thì Trần Hân bình tĩnh hơn nhiều.

 

Tuy rằng cô ta không biết gì nhiều về Tiêu Chính Văn, thế nhưng từ sắc mặt bình thản của Tiêu Chính Văn có thể thấy được, Tiêu Chính Văn hoàn toàn không sợ những người này!

 

Từ Thanh Thanh nắm lấy cánh tay của Ngô Lân, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn từ xa, trên mặt còn mang theo vẻ chế nhạo khinh thường.

 

“Trước đây tôi đã từng nói với anh, anh mãi mãi không thể vào được giới của chúng tôi, càng không nên đắc tội với người trong giới của chúng tôi! Thế nào, bây giờ sợ rồi chứ?”

 

Vẻ mặt Từ Thanh Thanh vô cùng vênh váo, cô ta hất cằm lên và lạnh lùng nói với Tiêu Chính Văn.

 

Còn Ngô Lân đứng bên cạnh cô ta chỉ lạnh lùng liếc nhìn đánh giá Tiêu Chính Văn một hồi, nhìn thấy đối phương chỉ là một người bình thường, trong mắt hắn tràn đầy vẻ khinh thường.

 

“Người lúc trước đánh em chính là anh ta sao?”

 

Ngô Lân chỉ tay về phía Tiêu Chính Văn hỏi.

 

“Đúng! Chính là anh ta! Hơn nữa, anh ta còn nói, cho dù anh có đến cũng không dám làm gì anh ta!”

 

Từ Thanh Thanh khoanh tay trước ngực, liếc mắt nhìn đánh giá Tiêu Chính Văn và nói.

 

“Với bộ dạng nghèo kiết xác như mày, lại dám đắc tội với cô Từ? Sao mày không đi tiểu để soi lại mình đi, cậu chủ Ngô dùng bừa một ngón tay cũng có thể bóp nát này thành mảnh vụn!”

 

Còn chưa đợi Ngô Lân lên tiếng, Thành Vỹ là người đầu tiên bước ra, chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn rồi lạnh lùng chửi rủa.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Thành Vỹ như một tên hề, cũng không đáp lại.

 

“Tôi khuyên các anh, tốt hơn hết nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt, nếu không đợi anh Tiêu nổi giận thì các anh muốn chạy cũng không kịp!”

 

Trần Hân tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn về phía Ngô Lân nói.

 

“Cái gì?”

 

Ngô Lân ngửa mặt bật cười như đang nghe được câu chuyện cười hài hước nhất trong đời, hắn nói: “Người đẹp, cô có biết người đứng trước mặt cô là ai không?”

 

“Đừng nói là Ngô Lân tôi, ngay cả những đàn em ở phía sau lưng tôi, có ai là người mà anh ta có thể đắc tội được sao?”

 

Vừa nói, Ngô Lân vừa cố ý đưa mắt nhìn về phía sau.

 

“Các anh không phải là đệ tử của các đại danh sơn sao? Lý Tiểu Phi cũng là đệ tử của đại danh sơn, kết quả thì sao? Tôi khuyên các anh, tốt nhất nên nhanh chóng rời khỏi đây, nếu không các anh sẽ không gánh nổi hậu quả đâu!”

 

“Lý tiểu Phi?”

 

Ngô Lân đã lập tức bật cười khi nghe thấy tên này.

 

Một nhà họ Lý có thể so sánh được với nhà họ Ngô sao?

 

Vả lại, Vân Kiếm Các Thiên Sơn chẳng qua là một học viện võ thuật được Thiên Sơn tạm thời thành lập ra nhằm thu hút nguồn tài chính của giới thế tục mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.