Chiến Thần Bất Bại

Chương 2472:




 

Có là đồ ngu cũng nhìn ra được, chính là đám người Trần Thiên Quốc đã im hơi lặng tiếng dẫn Tiêu Chính Văn đến chỗ này!

 

Có thể nói, trận pháp bảo vệ núi do nhà họ Trương bày ra là để đề phòng Tiêu Chính Văn!

 

Kết quả thì sao?

 

Mẹ nó!

 

Người tính không bằng trời tính, Trương Lăng Phong lại không thể nào ngờ được Tiêu Chính Văn sẽ dùng cách thức này để nghênh ngang đi qua trận pháp bảo vệ núi của nhà họ Trương!

 

“Cậu Trương à, thật ra tôi…”

 

“Con mẹ ông!”

 

Trương Lăng Phong không đợi Trần Thiên Quốc nói hết lời đã giận dữ cắt ngang: “Đúng là không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như lợn! Lại còn là một con lợn ngu vô đối!”

 

Nếu không phải trước khi đi, Tiêu Chính Văn đã dặn dò thì giờ phút này, Trương Lăng Phong đã chém đám người Trần Thiên Quốc thành nghìn mảnh mới giải được mối hận trong lòng!

 

Hắn cực khổ chờ đợi một ngày một đêm, trừng mắt canh chừng mãi ở phía sau núi, chịu đựng vô số con muỗi con kiến cắn, lúc nào cũng phải đề phòng dã thú tập kích.

 

Vất vả lắm mới đợi được đến lúc hoa Tử Tiêu nở rộ, mới vừa hái vào tay, vẫn còn chưa cầm nóng thì đã gặp phải tên sát thần Tiêu Chính Văn này chỉ trong nháy mắt!

 

“Cậu Trương à, thật ra thì hắn…”

 

Lúc này, sắc mặt Trần Thiên Quốc cũng tái nhợt, chỉ vào bóng lưng đang xuống núi của Tiêu Chính Văn, định giải thích gì đó.

 

Nhưng đụng phải ánh mắt như muốn giết người của Trương Lăng Phong ở phía đối diện, ông ta sợ hãi đến mức phải nuốt ngược câu tiếp theo vào bụng.

 

Trần Thiên Quốc không ngốc, không nói cũng biết, cây hoa Tử Tiêu này quan trọng như thế nào với Trương Lăng Phong!

 

Dù đang ở ngay địa bàn của nhà họ Trương ở Thiên Sơn mà Trương Lăng Phong lại cam tâm tình nguyện chắp tay nhường lại cây hoa Tử Tiêu kia, cũng đủ để nói rõ đằng sau có vấn đề!

 

Lúc này, ông ta mới thật sự hiểu, tại sao nhà họ Lãnh không tiếc mọi giá cũng phải đứng về phe Tiêu Chính Văn!

 

“Mấy người các ông nên vui mới đúng, nếu không nhờ câu nói kia của hắn, bây giờ các người đã là ba cái xác khô rồi! Cút! Ông đây không muốn gặp lại các người nữa, còn nữa, sau này đừng chọc vào hắn! Bằng không, nhà họ Trương ở Thiên Sơn tuyệt đối không tha cho các người!”

 

Trương Lăng Phong giận tái mặt, dữ dằn trợn mắt nhìn Trần Thiên Quốc rồi phất tay bỏ đi!

 

Nhìn bóng lưng giận điên người của Trương Lăng Phong, mặt Trần Thiên Quốc và ông Đinh cũng cắt không còn chút máu.

 

Trước đây, bọn họ vẫn cho rằng Tiêu Chính Văn chỉ dựa vào nhà họ Chu và nhà họ Lãnh mới dám hống hách với mình.

 

Nhưng bây giờ xem ra, nhà họ Chu và nhà họ Lãnh trước mặt Tiêu Chính Văn lại chả là gì!

 

Cho dù đang ở địa bàn của nhà họ Trương ở Thiên Sơn, người ta nói cướp là cướp luôn, hơn nữa còn cướp mất hoa Tử Tiêu quý giá vô cùng!

 

Mấu chốt nhất là từ đầu đến cuối, Tiêu Chính Văn chỉ nói đúng một câu!

Mà Trương Lăng Phong luôn bất khả chiến bại lại nửa chữ cũng không dám cất lên!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.