Chiến Thần Bất Bại

Chương 2469:




Mắt Tiêu Chính Văn lóe sáng, anh đang sầu não vì số lượng hoa Tử Tiêu ít quá, điện Thần Long còn nhiều người chưa được phát Phá Cảnh Đan!

 

Không ngờ đang buồn ngủ lại gặp chiếu manh!

 

“Được, thay tôi cảm ơn tấm lòng của ông Trần nhé!”

 

Tiêu Chính Văn cười khẽ, nói.

 

Ý đồ của Trần Thiên Quốc trong mắt Tiêu Chính Văn hệt như thủy tinh trong suốt!

 

Chắc chắn là ông ta muốn mượn thế lực Thiên Sơn để chèn ép anh!

 

Nhưng đừng nói nhà họ Trương ở Thiên Sơn, cho dù cả Thiên Sơn, Tiêu Chính Văn cũng chẳng sợ!

 

“Được, vậy sáng sớm ngày mai, trước khi lên đường, tôi sẽ đến đón anh!”

 

Trần Hân thấy Tiêu Chính Văn đồng ý thì trong lòng rất vui.

 

Cô ta đâu biết Trần Thiên Quốc đang suy tính chuyện gì trong lòng?

 

Mà chỉ cảm thấy vui vẻ vì mối quan hệ của Trần Thiên Quốc và Tiêu Chính Văn đã hòa hoãn được một ít mà thôi.

 

Quay về nhà họ Trần, Trần Hân kể lại nguyên văn lời nói của Tiêu Chính Văn với Trần Thiên Quốc.

 

Trần Thiên Quốc nghe xong cũng hài lòng gật đầu.

 

Nhưng Trần Hân vẫn thấy thắc mắc: “Bố, bố vẫn luôn không ưa anh Tiêu mà? Sao lần này lại đột nhiên đối xử tốt với anh ấy thế?”

 

“Thật ra cậu Tiêu này cũng có lai lịch lắm, đến cả nhà họ Lãnh cũng tình nguyện chống lưng cho cậu ta, chúng ta không nên đắc tội người như thế, phải sửa sai thôi!”

 

“Vả lại, người bình thường như cậu ta chắc là đời này cũng chẳng có lần thứ hai được bước vào Thiên Sơn đâu, nếu cậu ta biểu hiện tốt, có lẽ sẽ được Thiên Sơn thu nhận làm đệ tử ngoại môn, đến lúc đó, cậu ta ắt sẽ cảm kích ân tình của nhà họ Trần chúng ta rồi!”

 

“Nhà họ Trần há chẳng phải sẽ nhiều thêm một sự giúp đỡ mạnh mẽ sao?”

 

Trần Thiên Quốc nghiêm túc nói.

 

Tuy nhiên nội tâm ông ta lại cười nhạo không dứt, sao Tiêu Chính Văn có thể được nhà họ Trương nhận làm đệ tử ngoại môn chứ?

 

Hơn nữa, ông ta cũng đã nghe được phong phanh, chỉ cần Trương Lăng Phong hái được đóa hoa Tử Tiêu kia thì kẻ đầu tiên bị loại bỏ sẽ là Tiêu Chính Văn!

 

Sáng sớm hôm sau, Trần Hân đã đích thân đến tiệm ngọc, Tiêu Chính Văn chỉ phân công công việc đơn giản rồi đi cùng Trần Hân.

 

Sau khi Tiêu Chính Văn rời khỏi tiệm ngọc, người của Ngô Lân cũng tìm đến.

 

Thiên Sơn vốn cách tỉnh Xuyên không bao xa, vì vậy, chỉ lái xe mấy tiếng là đã đến chân núi Thiên Sơn!

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỉ thấy một luồng ánh sáng màu bạc rực rỡ.

 

Xung quanh còn có sương mù lượn lờ, rõ ràng là có người bày trận pháp bảo vệ núi ở nhà họ Trương trên Thiên Sơn.

 

Thấy Tiêu Chính Văn nhìn sương mù trên trời đến mức sững sờ, Trần Thiên Quốc cười khẩy rồi đẩy cửa xuống xe!

Ông ta đưa tay móc một tấm thiệp mời trong ngực ra, đưa cho hai người thanh niên của nhà họ Trương: “Tôi là Trần Thiên Quốc đến dự lễ! Nhờ hai cậu vào báo cáo một tiếng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.