Chiến Thần Bất Bại

Chương 2456:




Trong đôi mắt hắn là sao trời bay múa, tựa như lột xác thành một người khác, đôi mắt ngời sáng!

 

Mà da thịt hắn cũng càng thêm trắng mềm, thậm chí chỉ cần một hơi thở cũng đủ khiến nó hòa tan hoàn toàn vào hư không.

 

Sự khác biệt giữa cảnh giới Thiên Thần một sao và cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao là năng lực cảm ứng vạn vật và năng lực thông hiểu đất trời.

 

Có thể nói, loại năng lực này, cảnh giới Thiên Thần một sao chỉ có thể ngắm chứ vĩnh viễn không thể nào so sánh nổi!

 

“Thằng kia, tao không thể không nói, mày rất dũng cảm, nhưng nếu tao là mày thì chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn kẻ địch đột phá! Cho dù biết là không thể phá vỡ nhưng cũng phải mạo hiểm thử một lần!”

 

“Nhưng rất tiếc là mày không có cơ hội đó!”

 

Giọng nói của Đàm Hồng như truyền tới từ chín tầng mây, lanh lảnh như âm thanh của thiên nhiên.

 

Khoảnh khắc hắn đứng dậy lại giống như được thiên thần nhập vào cơ thể, một nguồn uy lực thần thánh vô song ập xuống!

 

Lúc này, hắn càng có cảm giác khinh thường chúng sinh!

 

Ở trước mặt hắn, Tiêu Chính Văn bé nhỏ vô cùng, thậm chí hắn còn cảm thấy, chỉ cần mình nhúc nhích ngón tay cũng đủ để nghiến Tiêu Chính Văn thành bột phấn!

 

“Anh đột phá rồi à?”

 

Tiêu Chính Văn nhìn Đàm Hồng cười khẩy, không thèm quan tâm.

 

“Không sai!”

 

Đàm Hồng mỉm cười gật đầu: “Nhưng tao sẽ không nể tình nương tay với mày, mày dám bất kính với Thiên Sơn thì mày đáng chết”.

 

Trong lúc nói chuyện, Đàm Hồng phất tay, dường như chỉ một cái phất này cũng khiến cho không khí trong trời đất đều bị hắn hút khô!

 

Trong lòng tất cả mọi người đột nhiên nảy sinh một nỗi sợ hãi mãnh liệt, đó là sự sợ hãi toát ra từ sâu trong linh hồn!

 

“Sao nào, mày không ngờ phải không, ha ha ha!”

 

Đàm Hồng ngửa mặt cười phá lên, vô cùng đắc ý.

 

Trong mắt hắn, Tiêu Chính Văn không hề biết giữa mỗi một cảnh giới Thiên Thần sẽ chênh lệch nhiều đến mức nào!

 

Hắn bây giờ cứ như một người trưởng thành đang đánh một đứa nít ranh ba tuổi.

 

Chỉ cần hắn muốn thì có thể dùng một quyền kết thúc tính mạng Tiêu Chính Văn bất cứ lúc nào!

 

“Chênh lệch lớn lắm à? Tôi đâu có thấy thế! Một con heo có tăng thêm năm ngàn ký thành con heo khổng lồ thì nó vẫn chỉ là con heo, vĩnh viễn không thể biến thành một con hổ dữ được!”

 

Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa xuất hiện trước mặt Đàm Hồng như ánh điện.

 

Anh giơ tay lên, đánh một chưởng lên đỉnh đầu Đàm Hồng.

 

“Chát!”

 

Đàm Hồng giơ tay lên đỡ theo bản năng, nhưng tay hắn vừa mới chạm đến tay Tiêu Chính Văn thì lại như đụng phải một ngọn núi nhỏ, bị bắn trở lại!

 

Ngay sau đó, chỉ thấy Tiêu Chính Văn đánh một chưởng lên ngực Đàm Hồng, thậm chí Đàm Hồng còn chưa kịp phản kháng đã ngã xuống đất!

 

“Rầm!”

 

Theo tiếng vang lớn vang lên, trên sàn đấu võ xuất hiện một cái hố lớn hình người sâu mấy mét!

 

Thấy cảnh tượng này, toàn bộ người trong hội trường, hàng vạn con mắt đều trừng lớn như chuông đồng!

 

Xung quanh liên tiếp vàng lên tiếng xuýt xoa.

 

Lúc mọi người nhìn thấy cảnh tượng Đàm Hồng bị đánh ngã sõng soài xuống đất, ai nấy đều nín thở!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.