Chiến Thần Bất Bại

Chương 2454:




Đến lúc đó, không nói đến việc Đàm Hồng chèn ép Tiêu Chính Văn về cảnh giới, mà hắn còn có thể mượn sự trợ giúp từ sức lực của trời đất, giết chết Tiêu Chính Văn!

 

Trong tình cảnh bất lợi như thế, bất kỳ ai cũng không thể tìm được đường sống từ chỗ chết!

 

Dẫu sao mỗi một cảnh giới nhỏ của cảnh giới Thiên Thần, đều có khác biệt một trời một vực!

 

“Để hắn đột phá, trái lại tôi muốn xem thử, sau khi hắn đột phá, sẽ có gì khác biệt?”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh, nhìn về phía Đàm Hồng.

 

“Có gì khác biệt ư? Đến lúc đó, mày sẽ chết không có chỗ chôn!”

 

Đàm Hồng cười nhạt nói.

 

Giờ phút này, những người lúc trước đã có phần coi trọng Tiêu Chính Văn, cũng không khỏi lũ lượt lắc đầu, dù sao Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ.

 

Hơn nữa không có điểm tựa là tông môn và danh sơn, rất nhiều chuyện, anh hoàn toàn không hiểu rõ.

 

Một khi Đàm Hồng đột phá thuận lợi, điều chờ đợi anh chỉ có cái chết vô tình!

 

 

 

Ngay cả môn chủ Thiên Thanh vốn vẫn luôn quan tâm đến Tiêu Chính Văn cũng không khỏi lắc đầu: “Haiz, vốn tưởng rằng, cậu thanh niên này có lẽ sẽ thay đổi được một chút, nhưng mà, không còn hy vọng rồi!”

 

“Cậu ta vốn chẳng biết đến sự chênh lệch giữa cảnh giới Thiên Thần một sao và cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, cảnh giới Thiên Thần một sao chẳng qua cũng chỉ mới mở ra một cánh cửa để đi lên tầng trên mà thôi!”

 

“Mà cường giả cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao mới là người thật sự có thể nắm giữ một phần sức mạnh đất trời, cũng là người mà không ai có thể so sánh được, đến lúc đó, cậu ta cũng chỉ có thể để mặc cho Đàm Hồng đánh giết!”

 

Mấy vị môn chủ bên cạnh cũng rối rít gật đầu, đúng là như vậy, hai cảnh giới này chênh lệch quá lớn.

 

Mà lúc này, điều nằm ngoài dự đoán của mọi người, Tiêu Chính Văn lại khoanh tay đứng nhìn Đàm Hồng đột phá!

 

“Ôi! Ông chủ Tiêu này của con cũng quá chủ quan rồi! Một khi Đàm Hồng đột phá thành công, thì cậu ta làm gì còn đường sống nữa? Sức mạnh của hai người vốn không cùng một đẳng cấp!”

 

Giờ phút này, lòng Chu Hạo Nhiên nóng như lửa đốt.

 

Chỉ có thể tiếc nuối ông ta bây giờ vẫn không thể chạm được đến cảnh giới Thiên Thần, cho nên dù muốn giúp đỡ cũng không có tư cách!

 

Mắt thấy tia hy vọng cuối cùng cũng sắp tan biến chỉ bởi sự khinh địch của Tiêu Chính Văn, lúc này Chu Hạo Nhiên như bị đốt thành tro bụi.

 

“Bố à, có lẽ là, ông chủ Tiêu anh ấy…”

 

“Trên thế giới này không có nếu như! Trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều là không!”

 

Chu Hạo Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu.

 

Hơn nữa, rõ ràng là Tiêu Chính Văn đang tặng điểm kinh nghiệm cho Đàm Hồng, chứ dù có nắm chắc đi nữa thì cũng không thể đứng nhìn đối thủ đột phá trước mặt mình như vậy được.

 

Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh nghe thấy lời Chu Hạo Nhiên nói xong thì lạnh lùng cười nói: “Cậu ta không khinh địch, ông không nghĩ thử xem nơi này là nơi nào, phái Thiên Sơn có bao nhiêu cặp mắt đang nhìn cậu ta chằm chằm!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.