Chiến Thần Bất Bại

Chương 2412:




Trong tiệm ngọc chỉ bài trí một số món đồ ngọc tương đối bình thường, ngay cả những món mỹ ngọc cực phẩm cũng rất ít.

 

Ai có lai lịch lớn mà lại sống nhờ vào cái cửa tiệm nhỏ như vậy cơ chứ?

 

Vừa nhìn đã biết ông chủ của cửa tiệm nhỏ này chính là một kẻ dưới đáy cùng khổ cực kiếm lấy đồng tiền!

 

Dù gì từ lúc linh khí khôi phục tới nay, hễ là người có chút lai lịch đều sẽ lựa chọn dựa hơi tông môn lớn, có người còn trở thành đệ tử ngoại vi của năm đại danh sơn.

 

Dù là làm kinh doanh thì cũng đều cực kỳ phát triển, không hề giống như trước khi linh khí được phục hồi.

 

Bây giờ vẫn còn tồn tại một cửa tiệm nhỏ không có ai biết tới chỉ có thể nói lên rằng ông chủ của cửa tiệm này không có chỗ dựa!

 

Chẳng bao lâu sau, Tiêu Chính Văn đã từ sân sau đi tới phòng khách phía trước.

 

Thấy Tiêu Chính Văn ăn mặc giản dị, Trần Thiên Quốc nhíu chặt chân mày!

 

Chỉ nhìn vào cách ăn mặc của Tiêu Chính Văn, ấn tượng của Trần Thiên Quốc về anh đã tụt xuống tận mấy bậc!

 

“Ôi! Nhìn cậu ta thật sự quá bình thường, rõ ràng chỉ là một kẻ tầm thường, bây giờ ngay cả người ở cảnh giới Binh Vương cũng hiện diện khắp nơi, cậu ta thật đúng là của hiếm mà!”

 

Trần Thiên Quốc thở dài một hơi, nói với ông Đinh.

 

Ông Đinh cũng nở một nụ cười khinh thường.

 

Mặc dù từ lúc linh khí khôi phục tới nay, các nước trên thế giới vẫn có rất nhiều người bình thường.

 

Thế nhưng chỉ có Hoa Quốc là khác biệt.

 

Bởi vì Hoa Quốc là nơi khởi nguồn của vận khí, vậy nên cả lãnh thổ Hoa Quốc đều sẽ phát sinh biến hoá cực lớn!

 

Dù là một người dân bình thường thì chỉ cần cơ thể tráng kiện một chút cũng đều có thể dễ dàng đột phá lên cảnh giới Binh Vương.

 

Cũng có thể nói, tuỳ tiện bắt lấy một người thanh niên trên đường phố Hoa Quốc, bất luận cậu ta đã gia nhập võ tông hay chưa, ít nhất đều có thực lực ở cảnh giới Binh Vương!

 

Kết quả Tiêu Chính Văn thì hay rồi, hoàn toàn chỉ là một người bình thường mà thôi!

 

Mà một nữ nhân viên phục vụ trẻ tuổi bên cạnh lại cẩn thận liếc nhìn về phía Trần Thiên Quốc.

 

Từ lúc Trần Thiên Quốc vừa bước vào cửa tới giờ, cô ta đã cảm thấy mục đích tới đây của hai vị khách này không tốt đẹp gì.

 

Chỉ cần hai người này dám gây bất lợi cho Tiêu Chính Văn, cô ta nhất định sẽ không màng tới an nguy của bản thân, xông vào báo tin cho phu nhân và Độ Thiên Chân Nhân biết luôn!

 

Dù gì kể từ từ sau khi đến tiệm ngọc này làm việc, thông qua tiếp xúc giữa mình và Tiêu Chính Văn thì cô ta càng cảm thấy Tiêu Chính Văn không chỉ bình dị dễ gần mà còn thẳng thắn vô tư!

 

Tuyệt đối không giống với những ông chủ khác, cả ngày chỉ háo sắc nhìn chăm chăm vào mấy nữ nhân viên phục vụ trong tiệm và ôm ý đồ không tốt!

 

Trong mắt cô ta, Tiêu Chính Văn giống như người anh trai của mình!

 

“Cậu chính là ông chủ của tiệm ngọc à?”

 

Trần Thiên Quốc nhướng mắt, quan sát Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt không hề tốt đẹp rồi hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.