Chiến Thần Bất Bại

Chương 2350:




 “Cậu Tiêu, tôi thay mặt cường giả trở về từ vùng ngoài lãnh thổ của Âu Lục chúng tôi gửi lời xin lỗi thành khẩn nhất tới cậu, xin cậu giơ cao đánh khẽ!”

 

Andre nói, hai gối quỳ trước mặt Tiêu Chính Văn đang tiến đến.

 

Nhìn thấy Andre quỳ xuống, gần như tất cả mọi người đều không kìm nén được cảm xúc mà lắc đầu cười khổ.

 

Đây chính là Âu Lục luôn tự nhận mình mạnh nhất thế giới sao?

 

Lẽ nào đây chính là Âu Lục – cái nôi của nền văn minh hiện đại?

 

Vậy mà lại phải quỳ xuống trước mặt một đất nước ở phương Đông!

 

Không, nói đúng ra là quỳ xuống trước một người Hoa Quốc ở phương Đông!

 

“Hy vọng cậu Tiêu có thể nhìn ra được thành ý của tôi, bỏ qua cho hàng chục triệu người dân vô tội của Âu Lục!”

 

Andre vừa nói vừa khấu đầu vái lạy!

 

 

 

Theo Andre thấy, lần trước ông ta đắc tội với Tiêu Chính Văn hoặc cũng có thể nói là đắc tội với Hoa Quốc ở trên vùng biển quốc tế, Tiêu Chính Văn cũng chỉ yêu cầu ông ta quỳ xuống dập đầu mà thôi!

 

Lần này, ông ta chủ động quỳ xuống, ông ta tin rằng có lẽ Tiêu Chính Văn sẽ không truy cứu nữa!

 

Chỉ cần đợi cường giả ngoài lãnh thổ của các nước Âu Lục khác trở về thì ông ta vẫn có cơ hội để trả đũa tất cả những chuyện ngày hôm nay.

 

Nhìn Andre đang quỳ lạy trên đất ở phía xa, Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Andre, hôm nay không còn giống ngày trước nữa, hôm đó sai lầm mà mấy người phạm phải chỉ là mạo phạm uy nghiêm của Hoa Quốc!”

 

“Còn hôm nay lại là Âu Lục có ý đồ giết hết con dân của Hoa Quốc chúng tôi!”

 

“Ở trong mắt Tiêu Chính Văn tôi, một lạy của ông thậm chí còn chẳng bằng một cái khom lưng của con dân Hoa Quốc!”

 

Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Chính Văn vang lên, nhân dân cả Âu Lục đều chấn động.

 

Andre ngơ ngác tại chỗ!

 

Ông ta và Tiêu Chính Văn đều là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần một sao, lần vái lạy này của ông ta ít nhất cũng có thể giúp Tiêu Chính Văn tăng thêm được năm năm tuổi thọ!

 

Hơn nữa, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, lợi ích không chỉ có từng này!

 

Lẽ nào lần vái lạy này của ông ta chẳng đáng là gì ở trong mắt Tiêu Chính Văn sao?

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu đừng ức hiếp người thái quá! Cậu phải biết rằng những người bị cậu đánh bại lần này chỉ là nhóm cường giả vùng ngoài lãnh thổ đầu tiên trở về, sau này cường giả vùng ngoài lãnh thổ vẫn còn tiếp tục trở về nữa!”

 

“Ông Andre là người đại diện cho Âu Lục của chúng tôi, chúng tôi đã vô cùng thành khẩn nhận sai với cậu rồi, cậu còn muốn thế nào nữa?”

 

“Còn muốn thế nào ư?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, nói: “Ông cho rằng Âu Lục mấy người có mưu đồ giết hại con dân Hoa Quốc chúng tôi, một lần khấu đầu của ông ta là có thể dẹp yên mọi chuyện rồi sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.