Chiến Thần Bất Bại

Chương 2259:




Hơn nữa trong trang viên này không chỉ có Carl là cao thủ cảnh giới Thiên Vương, mà còn có bốn cường giả còn mạnh hơn cả Carl.

 

Những người này đều là cao thủ được gia tộc bọn họ bồi dưỡng nhiều năm, ai cũng là cao thủ có tiếng trong cảnh giới Thiên Vương.

 

“Xem ra Hoa Quốc quả thực là không sợ chết!”

 

Rost ngồi xuống ghế sô pha với vẻ mặt thích thú, cầm một điếu xì gà lên châm lửa rồi hít một hơi thật sâu.

 

Một giây sau khi Tiêu Chính Văn phá cửa xông vào, Long Nguyệt và Long Ngao cũng bước đến.

 

Long Nguyệt lập tức cởi áo khoác của mình, khoác lên người Dương Linh Nhi.

Sau đó nhẹ nhàng an ủi: “Mặc quần áo vào đi, đừng lo, không sao rồi!”

 

Nói xong, Long Nguyệt đưa Dương Linh Nhi và Hứa Thiến ra phía sau Tiêu Chính Văn.

 

“Anh Tiêu!”

 

Dương Linh Nhi nhìn Tiêu Chính Văn với gương mặt đầy cảm kích, cô ta không thể ngờ rằng cuối cùng người đến cứu cô ta lại là vua Bắc Lương.

 

Nhưng Rost trước mặt lại có thân phận không hề tầm thường, ngay cả võ tông Hoa Quốc cũng không dám mạo hiểm ra mặt.

 

Bây giờ vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn lại đích thân tới cứu cô ta, chẳng phải sẽ gặp rắc rối lớn sao?

 

“Anh Tiêu, người này có lai lịch lớn, nếu chỉ một mình anh…”

 

Dương Linh Nhi rõ ràng là đang lo lắng cho sự an nguy của Tiêu Chính Văn.

 

Bởi vì cường giả ngoài lãnh thổ sắp trở lại, cho nên trong Hoa Quốc cũng đang xảy ra một số thay đổi nhỏ.

 

Dù là vương quyền hay quân quyền cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng trước đây chưa từng có, thậm chí nhiều người của võ tông đã không còn quan tâm đến giới chính trị Hoa Quốc nữa.

 

Nếu hành động lần này của Tiêu Chính Văn đắc tội với võ tông thì hậu quả sẽ rất khó lường.

 

“Yên tâm đi, tôi đã tới thì sẽ không để cho bất kì ai làm hại đến hai người đâu!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn vỗ nhẹ lên vai Dương Linh Nhi.

 

“Hừ! Mày là cái thá gì?”

 

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên, Rost vừa hút xì gà, vừa liếc nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ khinh thường.

 

“Mày nghĩ thằng chó vua Bắc Lương như mày là cái thá gì mà dám coi thường tao hả?”

 

Rost vừa nói xong, đám người mặc áo đen xung quanh cười lớn.

 

Dù sao gia tộc của Rost cũng có địa vị đặc biệt ở Mỹ Lục, lại còn có quan hệ với cường giả ngoài lãnh thổ.

 

Bởi vậy, ngay cả người cầm quyền của Mỹ Lục cũng phải nể nang Rost vài phần.

Lúc này khí tức của cường giả Thiên Vương lần lượt khóa chặt lấy Tiêu Chính Văn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.