Chiến Thần Bất Bại

Chương 2252:




Đột nhiên, các cuộc tranh luận sôi nổi bắt đầu nổ ra cả trên mạng và trên đường phố.

 

Hơn nữa còn xảy ra tranh chấp giữa những người có ý kiến khác nhau, sau đó cả giới chính trị cũng bị lôi vào cuộc.

 

Lúc này, ông Chu của Hoa Sơn vừa nghe báo cáo của thuộc hạ vừa cười khẩy.

 

“Hừ, Tiêu Chính Văn đúng là tự tìm đường chết, đợi đến khi tiền bối Từ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ thì sẽ chính là ngày giỗ của cậu ta, đến lúc đó, tôi muốn xem thử ai còn nói đỡ cho Tiêu Chính Văn!”

 

Khúc Hoành hơi khó xử nói: “Ông Chu, theo tôi được biết, tiền bối Từ cũng chỉ là cao thủ cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, trước đây Tiêu Chính Văn đã giết chết không ít cao thủ cảnh giới Thiên Thần hai sao rồi!”

 

Quả thực, trong số mười một lão già Hoa Sơn, có năm người đạt cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đã bị Tiêu Chính Văn đánh bại!

 

“Cường giả cảnh giới Thiên Thần cho dù là cùng cấp độ thì sức chiến đấu cũng là hai thế giới khác nhau! Có lẽ ông không biết, bất kỳ cường giả cảnh giới Thiên Thần một sao nào trở về từ vùng ngoài lãnh thổ cũng có thể lập tức giết chết cường giả cảnh giới Thiên Thần hai sao ở giới thế tục!”

 

“Ông biết vì sao không? Đó là bởi vì vùng ngoài lãnh thổ khác với chỗ chúng ta. Hầu như lúc nào cũng có khả năng xảy ra xung đột, hơn nữa chỉ cần ra tay thì sẽ là trận chiến sinh tử!”

 

“Chỉ xét về thực lực và kinh nghiệm chiến đấu, cường giả ở hai nơi đã không giống nhau rồi. Nếu phải dùng sức chiến đấu để phân cao thấp thì một Từ Thiên Thuật có thể kết liễu Ahexangin trong vòng mười chiêu!”

 

“Đó là sự khác biệt giữa cường giả hai nơi, bây giờ ông đã hiểu rồi chứ!”

 

Nghe vậy, Khúc Hoành cũng sững sờ.

 

Thì ra trong cùng một cảnh giới, chênh lệch thực lực lại lớn vậy sao?

 

Đúng lúc này, một người báo tin bước nhanh đến trước mặt ông Chu và Khúc Hoành nói: “Ông Chu, cô cả nhà họ Dương ở Long Kinh đã bị một cậu chủ ở Mỹ Lục bắt cóc, nhà họ Dương hy vọng năm đại danh sơn chúng ta có thể ra mặt giúp đỡ!”

 

Hả?

 

Cô cả nhà họ Dương?

 

Khúc Hoành khẽ cau mày, đó chẳng phải là Dương Linh Nhi, người trước đây từng đến Phi Lục cùng Tiêu Chính Văn sao?

 

Sao cô ta lại bị người của Mỹ Lục bắt cóc?

 

“Ông Chu, theo tôi biết, cô ta là người của Hắc Băng Đài, hơn nữa luôn ở Âu lục, sao đột nhiên lại bị người của Mỹ Lục bắt cóc chứ? Trong chuyện này…”

 

Ông Chu nghe vậy khẽ lắc đầu nói: “Chúng ta tốt nhất không nên dính líu đến chuyện này, Mỹ Lục cũng có không ít cường giả ngoài lãnh thổ, vài ngày nữa bọn họ sẽ trở về giới thế tục!”

 

“Nếu xử lý không ổn thỏa thì rất có thể sẽ chọc giận cường giả ngoài lãnh thổ, đến lúc đó sẽ biến thành một trận chiến lớn. Chuyện của Dương Linh Nhi cứ để nhà họ Dương tự giải quyết đi!”

 

Nói xong, ông Chu xua tay ra hiệu cho người báo tin lui ra.

 

Sau đó, ông ta dặn dò Khúc Hoành vài câu vài câu rồi mới trở lại Hoa Sơn để thu xếp việc tiếp đón những cường giả ngoài lãnh thổ.

 

Nhà họ Dương mãi không nhận được phản hồi từ ông Chu nên cũng hiểu ra dụng ý của năm đại danh sơn.

 

Bọn họ sẽ không giúp nhà họ Dương đi cứu người, mà bây giờ, người duy nhất có thể giúp đỡ bọn họ chỉ có vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn mà thôi!

 

Lai lịch của đối phương quá lớn, nếu không, với thân phận và địa vị của nhà họ Dương cũng không khoanh tay ngồi nhìn Dương Linh Nhi bị bắt cóc.

 

“Theo con thấy, hay là chúng ta tìm vua Bắc Lương đi!”

 

Dương Thiên Tu nhíu mày nói.

 

“Không được, quan hệ giữa chúng ta và vua Bắc Lương không hề thân thiết. Tôi nghĩ tốt nhất là nên nhờ Giang Vạn Long ra mặt, như vậy thì tỉ lệ thành công có thể sẽ cao hơn!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.