Chiến Thần Bất Bại

Chương 213: Hào quang Hỏa Liêm Quỷ Trảo




Đường Thiên thở hổn hển, trừng to mắt, hung hăng nhìn Quách Đông. Hai tay gã rủ xuống bên người, mười ngón tay như mười cây pháo hóa không ngừng bốc lên tia lửa chói mắt.
Quách Đông không thể tin nổi nhìn mười ngón tay bốc tia lửa của Đường Thiên.
Thằng nhóc này... lại... lại phá được lưới lửa...
Không thể nào!
Không thể nào!
Quách Đông gần như la lên thất thanh, giao chiến một lúc, hắn đã lục lọi ra thực lực của Đường Thiên. Với thực lực của Đường Thiên tuyệt đối không thể công phá lưới lửa của mình.
Thằng nhóc này... làm sao làm được!
Đường Thiên thở hổn hển, chân lực trong cơ thể nóng rực. Con mắt đỏ bừng, hắn như con trâu đực nổi giận nhìn chằm chằm vào Quách Đông.
Quỷ Trảo, Hỏa Liêm Quỷ Trảo chắc chắn đánh bại được bọn chúng.
Trong đầu Đường Thiên chỉ có suy nghĩ này, mười ngón tay tóe lên tia lửa, gã hoàn toàn không hay biết. Chân lực nóng rực truyền tới mười ngón tay, không ngừng tạo thành tia lửa.
Tia lửa rậm rạp từ từ thu lại, ngưng kết, chỉ trong chớp mắt, một tầng tia lửa rậm rạp đã tạo thành một cái lưới bao phủ bàn tay Đường Thiên.
Tia lửa lóe sáng, đẹp tới mức người khác hít thở không thông.
Hỏa Liêm Quỷ Trảo, đây là Hỏa Liêm Quỷ Trảo của bản thân mình!
Đường Thiên thở hổn hển, vừa rồi ra sức tấn công lưới lửa, chân lực vận hành trong cơ thể đã đột phá một giới hạn, Hạc Thân Kình bèn nảy sinh phản ứng kỳ diệu, Hạc chân lực nhỏ bé thúc dục theo lộ tuyến Hỏa Liêm Quỷ Trảo, hình thành vô số tia lửa.
Đường Thiên phát hiện thứ tia lửa do chân lực phun trào tạo thành này có uy lực cao hơn tia lửa ma sát với không khí nhiều.
Song thiêu đốt chân lực tiêu hao rất lớn, Đường Thiên khống chế tốc độ cháy của chân lực, tạo thành một cái bao tay tia lửa.
Hỏa Liêm Thủ Sáo!
Từ nay về sau chiêu thức này gọi là Hỏa Liêm Thủ Sáo!
Hạc Thân Kình trong cơ thể Đường Thiên bùng nổ không ngừng, như một con bạch hạc vỗ cánh không ngừng, chân lực mênh mông vô cùng kích động.
Bao tay tia lửa chói mắt lập lòe bất định.
Trong lòng Đường Thiên hiện lên bóng dáng lưng còng gầy gò của Quỷ Trảo. Nam nhân đem kiêu hãnh vinh quang cả đời, cùng tất cả lòng nhiệt tình đều ký gửi vào võ kỹ!
Chỉ vì chưa hoàn thiện được võ kỹ tới mức bản thân thỏa mãn mà ra đi không thể cam lòng!
Quỷ Trảo, đừng nản chí!
Đường Thiên hô lớn trong lòng, không biết vì sao hắn cảm thấy rất khó chịu. Trong lòng hắn Quỷ Trảo vừa là thầy vừa là bạn, không khác gì người thân chứ không chỉ là một hồn tướng.
Đường Thiên biết có giải thích thế nào, cấp bậc hạ thấp, nguyên khí chưa khôi phục, võ hồn không trọn vẹn, tất cả đều không nghĩa lý gì với Quỷ Trảo. Nam nhân lạnh lùng kiêu ngạo này không thể tha thứ cho bất cứ thất bại nào.
Thế nhưng... Một khi mất đi hy vọng, võ hồn vốn không trọn vẹn sẽ tiêu vong, hoàn toàn tiêu tán.
Đường Thiên không muốn Quỷ Trảo tiêu vong, gã không muốn!
Quỷ Trảo, để ta chứng minh sự cường đại của Hỏa Liêm Quỷ Trảo!
Bất luận thế nào...
Quỷ Trảo, đừng mất hy vọng...!
Trong lòng Đường Thiên đột nhiên bình tĩnh trở lại, con mắt đỏ bừng khôi phục tỉnh táo, hào quang lạnh lẽo mang theo vẻ sắc bén tới mức kinh người!
Hắn nhìn thẳng vào Quách Đông, sống lưng thẳng tắp bắt đầu đeo Liêm Huyết Miêu Nhận lên. Lúc thường tu luyện Đường Thiên luôn dùng tay không, không sử dụng bất cứ thứ gì trợ giúp.
Nhưng lúc này, gã lấy ra Liêm Huyết Miêu Nhận.
Con ngươi Quách Đông co rụt lại, trầm giọng: “Liêm Huyết Miêu Nhận! Bảo khí cấp bạc chòm sao Thiên Miêu!”
Hắn cười khẽ một tiếng: “Kiếm này tên Lẫm Hỏa Nha Kiếm, bảo khí cấp bạc chòm sao Ô Nha. Bảo khí đấu bảo khí, rất công bằng!”
Đường Thiên không nói hai lời, Hỏa Liêm Quỷ Trảo lại hiện lên trên Liêm Huyết Miêu Nhận.
Keng keng!
Một tiếng kêu nhẹ sắc bén vang lên từ móng vuốt, như con mèo hoang mở cặp mắt đỏ sậm màu máu ra trong đêm tối.
๑๑۩۞۩๑๑
Quách Vũ ngơ ngác nhìn Thiên Không Hổ không chút tổn thương trước mặt.
Một kiếm vừa rồi của mình lại bị gã võ giả giáp máy này ngăn cản lại!
Binh nhìn Quách Vũ, tâm trạng phức tạp. Một kiếm vừa rồi của Quách Vũ đẹp đẽ hùng mạnh vô cùng, ngay cả hắn cũng phải khen ngợi, nhưng hắn thật không ngờ, một kiếm vừa rồi lại đánh cho Quỷ Trảo biến mất.
Hắn biết, đây là đả kích rất lớn với Quỷ Trảo.
Võ hồn Quỷ Trảo vốn không trọn vẹn, theo lý thuyết võ hồn khiếm khuyết nghiêm trọng như vậy vốn không thể hiện hình. Nhưng trong võ hồn Quỷ Trảo có chấp niệm và không cam tâm mãnh liệt mới khiến hắn có thể biến ảo thành hình.
Đả kích nghiêm trọng như vậy, Quỷ Trảo có thể khôi phục được không, hắn cũng không dám chắc.
Trong lòng Binh đầy sát khí. Hắn biết Quỷ Trảo trước nay kiêu ngạo, cho nên Binh chưa bao giờ nhúng tay vào trận chiến của Quỷ Trảo.
Nhưng...
Sao ta lại có cảm giác như chiến hữu hy sinh?
Binh đưa mắt xuống, Thiên Không Hổ giang cặp cánh màu xanh da trời.
Hắn đột nhiên tấn công.
Viu!
Quách Vũ chỉ cảm thấy mắt hoa lên, Thiên Không Hổ đã vọt thẳng tới mặt hắn, trong lòng hoảng sợ, tốc độ nhanh quá!
Không hề nghĩ ngợi, gầm lên một tiếng, thanh kiếm trong suốt trong tay bao phủ bởi ngọn lửa, chém thẳng tới!
Một luồng hỏa mang đỏ sậm chém thẳng về phía Thiên Không Hổ.
Khoảng cách hai bên quá gần, nhát chém này Thiên Không Hổ không cách nào tránh nổi, lập tức trúng phải.
Quách Vũ mừng thầm.
Song tiếng gió sau lưng khiến nụ cười trên mặt hắn cứng lại, gần như đồng thời, Thiên Không Hổ bị chém trước mặt bỗng phai nhạt dần.
Không tốt! Tàn ảnh!
Quách Vũ bất chấp tất cả, đột nhiên đánh về phía trước.
Viu!
Quyền phong lướt sát qua sau gáy hắn, khiến sau ót tê rần,t rong lòng càng thêm hoảng sợ.
Không đợi hắn đứng dậy, công kích liên hoàn đã nối gót đánht ới.
Quách Vũ lập tức như đặt mình như cuồng phong vũ bão, bốn phương tám hướng đều là công kích của đối phương, không thể thở nổi.
Thật cường đại!
๑๑۩۞۩๑๑
Đường Thiên và Quách Đông giao chiến cực kỳ kịch liệt.
Sau khi đeo thêm Liêm Huyết Miêu Nhận, uy lực của Hỏa Liêm Thủ Sáo tăng vọt. Liêm Huyết Miêu Nhận quả không hổ danh bảo khí cấp bạc chòm sao Thiên Miêu, mang theo hiệu quả Huyết Liêm, mỗi trảo xuất ra ắt có Huyết Liêm.
Hỏa Liêm và Huyết Liêm đan vào với nhau. Mỗi trảo của Đường Thiên đều có thanh thế đáng sợ vô cùng.
Quách Đông cũng không yếu thế, trên Lẫm Nha Hỏa Kiếm có kèm theo Lẫm Nha, nham hiểm quỷ dị khiến người ta khó lòng phòng bị, mà tạo nghệ của hắn về Hỏa Nha Kiếm đã thâm sâu vô cùng, giơ tay nhấc chân đều có uy lực kinh người.
Nếu luận thực lực, dẫu sao Đường Thiên cũng chỉ vừa lĩnh ngộ Hỏa Liêm Thủ Sáo, không cách nào chống lại Quách Đông xếp hạng 9928 trên Thiên Lộ Bảng, nhưng có thêm giáp bạc Khổng Tước cùng hai loại huyết mạch, gã lại có thể cứng rắn chống chọi công kích của Quách Đông.
Trong lòng Quách Đông run rẩy.
Đường Thiên trang bị khắp người, hắn nhìn mà thèm chảy nước miếng. Hắn thật không nghĩ ra, Đường Thiên kiếm đâu ra nhiều bảo bối như vậy, nghĩ lại mình phí biết bao sức lực mới kiếm được thanh Lẫm Nha Hỏa Kiếm. Nhìn lại Đường Thiên, Liêm Huyết Miêu Nhận là bảo khí chòm sao Thiên Miêu, càng khiến hắn không cách nào tưởng tượng nổi là bộ giáp cấp bạc kia.
Giáp, được gọi là bí bảo trong bí bảo, so với bảo khí cũng chẳng hề kém cạnh.
Bộ giáp cấp bạc!
Trang bị cực kỳ xa hoa khiến Quách Đông không thể không đỏ mắt.
Đương nhiên Quách Đông cũng nhìn ra được, Đường Thiên và Quỷ Trảo cùng dùng một loại võ kỹ. Có điều cùng một võ kỹ trên tay những người khác nhau lại có cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Nhất là Đường Thiên vừa ngộ ra chiêu bao tay lóe sáng kia, đã có khác biệt rõ rệt với Hỏa Liêm Quỷ Trảo của Quỷ Trảo.
Quỷ Trảo không hề kinh ngạc, đây là lẽ thường. Với võ giả bình thường, tu luyện cùng một loại võ kỹ có lẽ sẽ rất giống nhau, nhưng với cao thủ chân chính, cùng một loại võ kỹ, lý giải và sử dụng bất đồng, kết quả bất đồng.
Hắn truyền Hỏa Nha Kiếm cho Quách Vũ, mà Quách Vũ ngộ ra Linh Thức, hoàn toàn khác với hắn.
Hỏa Liêm Thủ Sáo, nói nên rằng Đường Thiên đã có cảm ngộ riêng của mình về Hỏa Liêm Quỷ Trảo.
Song dẫu thế hắn vẫn nhanh chóng áp chế Đường Thiên, hơn nữa còn là áp chế toàn diện. CHân lực Quách Đông đã đạt tới cấp bảy, Đường Thiên chỉ mới lên cấp sáu chưa lâu, không hề có ưu thế. Quách Đông lại đắm chìm trong kiếm pháp vài chục năm, tạo nghệ thâm hậu hơn trảo công của Đường Thiên nhiều.
Hắn áp chế Đường Thiên cũng không có gì lạ.
Song điều khiến hắn kinh ngạc là lực lượng phản kháng truyền tới mũi kiếm đang không ngừng lớn mạnh!
Biên độ gia tăng không nhiều, nhưng xảy ra ngay trong trận đấu, ngay cả Quách Đông kinh nghiệm chiến đấu phong phú cũng chưa từng thấy.
Thằng nhóc này... đang tiến bộ!
Trong lòng Quách Đông hoảng sợ, hắn chưa bao giờ gặp một quái thai như vậy, có thể nhanhc hóng tiến bộ ngay trong trận chiến!
Đúng là một kẻ đangs ợ!
Quách Đông hít sâu một hơi, hắn đãm không dám chắc, tiếp tục áp chế có thể đè bẹp Đường Thiên được không.
Những đòn phản kích lẻ tẻ của Đường Thiên bắt đầu khiến hắn cảm thấy nguy hiểm.
Tốc chiến tốc thắng!
Suy nghĩ này vừa xuất hiện lập tức không thể ngăn chặn, chiếm giữ đầu óc hắn.
Vậy tốc chiến tốc tháng thôi!
Quách Đông cũng là người quyết đoán, đã quyết định bèn không hề do dự nữa, Lẫm Nha Hỏa Kiếm bừng lên ánh lửa, một luồng Lẫm Hỏa đột nhiên như con hỏa nha giương cánh, cực kỳ lạnh lẽo.
Thần sắc Quách Đông nghiêm nghị, cổ tay run lên, Lẫm Hỏa thoát kiếm bay vút lên trời, như hỏa nha giương cánh!
Thân kiếm Quách Đông lập tức ép xuống, chỉ thẳng Đường Thiên, miệng quát khẽ: “Giết!”
Lẫm Hỏa trên trời kéo theo một đường vòng cung, đột nhiên lao xuống, Lẫm Hỏa phần phật,t rong ngọn lửa, một con hỏa nha màu đen mắt đỏ như ẩn như hiện. Con ngươi màu đỏ lạnh lẽo tới mức người khác tim đập chân run, hai cánh giang rộng, lộ ra mũi nhọn lạnh lẽo như lưỡi đao màu đen!
Sát chiêu chấn nhiếp quần hùng của Hỏa Nha Đao Phủ!
    Hỏa Nha Trát Đao!
Bầu trời như tối sầm lại.
Ong ong ong!
Tiếng động trầm trầm chấn nhiếp nhân tâm giang rộng khắp toàn trường, ngay tiếng sáo của Ma Địch cũng bị áp chế. Mặt đất dưới chân rung chuyển kịch liệt, chấn động vô hình tỏa ra từ Hỏa Nha Trát Đao.
Tất cả mọi người hoảng sợ ngẩng đầu, nhìn bóng đen đáng sợ đang giáng từ trên trời xuống!
Đường Thiên cũng ngẩng đầu.
Nhưng khuôn mặt của hắn không hề có vẻ sợ hãi.
Ánh mắt hắn như xuyên thẳng lòng người.
Liêm Huyết Miêu Nhận trong tay run lên khe khẽ, như tiếng mèo thèm khát đã lâu.
Rốt cuộc cũng tới...
Đường Thiên ngẩng đầu, gương mặt cứng rắn như nham thạch, hai hàng mi bướng bỉnh mang theo vẻ điên cuồng, chân lực phun trào mãnh liệt theo đầu ngón tay, như một nguồn suối tia lửa.
Ánh sáng chói mắt tụ tập trên mười đầu ngón tay!
Tiếng hô hào lặng lẽ vang lên trong lòng Đường Thiên.
Quỷ Trảo, ngươi phải xem nhé!
Nhất định phải xem đấy!
Phải thấy hào quang của Hỏa Liêm Quỷ Trảo!
Đây là lòng kiêu hãnh ngươi chưa bao giờ buông bỏ!
Nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt đỏ bừng của Đường Thiên hiện vẻ dữ tợn, hung hãn đón đỡ luồng sáng đen khiến người ta hít thở không thông kia!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.