Chiến Thần Bất Bại

Chương 2113:




“Nếu đã như vậy thì để cho ông trời thay tôi quyết định!”

 

Vừa nói, Lữ Thanh Dương vừa rút thanh bảo kiếm ra, chỉ về phía mũi kiếm và nói: “Thanh kiếm này chỉ về phía ai thì người đó sẽ là chủ nhân của Linh Huyết Đan!”

 

Nói xong ông ta giơ tay ném nhanh thanh kiếm dài lên trên bầu trời!

 

Thanh kiếm quay vòng trên không trung gần một phút mới rơi xuống đất.

 

Mọi người nhìn theo hướng mũi kiếm chỉ vào, không một ai là không kinh ngạc tới độ trợn mắt cứng lưỡi!

 

Chỉ thấy hướng mà thanh bảo kiếm chỉ về chính là chiếc bàn của Tiêu Chính Văn.

 

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ không thể tin nổi, hơn nữa ánh mắt của đại đa số đều mang theo cả sát khí!

 

Chỉ khi giết chết Tiêu Chính Văn thì mới có thể đoạt được Linh Huyết Đan!

 

Nhìn thấy ánh mắt ngập tràn sát khí của mọi người, Lữ Thanh Dương cười thầm trong lòng!

 

Đây chính là âm mưu do Lữ Thanh Dương một mình toan tính!

 

Đầu tiên là lấy bảo vật này ra dụ dỗ tất cả mọi người.

 

Sau đó lai giao bảo vật này vào trong tay Tiêu Chính Văn ngay trước mắt đám đông!

 

Mà đừng nói là ở Âu Lục, dù ở Hoa Quốc thì Tiêu Chính Văn cũng chẳng có bối cảnh to tát gì!

 

Một học viên bình thường tới mức không thể bình thường hơn lại có được bảo vật này, nghĩ cũng không cần nghĩ, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, viên Linh Huyết Đan này rõ ràng chính là một lá bùa đòi mạng!

 

“Hừ, lần này thằng ranh Tiêu Quân Lâm không muốn chết thì cũng khó!”

 

Trương Lăng Phong châm biếm nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói.

 

“Không sai, chỉ cần anh ta dám nhận viên Linh Huyết Đan này thì đồng nghĩa với việc bước một chân qua cánh cửa địa ngục rồi!”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng cũng hùa theo.

 

Đúng là “Chữ tài liền với chữ tai một vần”.

 

“Ôi chao, không ngờ người may mắn ngày hôm nay của chúng ta lại chính là bạn học Tiêu Quân Lâm, thật sự chúc mừng cậu, kể từ bây giờ viên Linh Huyết Đan này đã thuộc về cậu!”

 

Lữ Thanh Dương nở một nụ cười hoà nhã rồi đưa chiếc hộp đàn hương trong tay mình về phía Tiêu Chính Văn.

 

Nghe Lữ Thanh Dương nói vậy, tất cả giáo viên đều nhíu mày.

 

Bất kỳ ai cũng có thể nhìn ra, Lữ Thanh Dương đang muốn Tiêu Chính Văn trở thành kẻ địch của toàn bộ học viện võ thuật!

 

“Có phải Lữ Thanh Dương làm thế hơi quá đáng không?”

 

“Hừ, tốn công tốn sức chỉ để nhằm vào một học viên, hơn nữa còn là học viên Hoa Quốc, Lữ Thanh Dương này cũng thật nhỏ mọn!”

 

“Lại còn lấy Linh Huyết Đan ra để dụ dỗ mọi người trở thành kẻ địch của Tiêu Quân Lâm, đúng là giết người không cần dao!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.