Chiến Thần Bất Bại

Chương 2092:




Cho tới hơn một trăm năm trước, Âu Lục đột nhiên giống như hoàn toàn lột xác, đánh cho Hoa Quốc thất bại thảm hại với sức mạnh đẳng cấp kinh hồn, thậm chí còn xâm chiếm được rất nhiều lãnh thổ của Hoa Quốc!

 

Năm đó rõ ràng Hoa Quốc còn có cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, thế nhưng những người này lại đều lựa chọn ở ẩn trong vùng núi sâu.

 

Điều này chỉ có thể nói lên rằng, năm đó bên phía Âu Lục có tồn tại thế lực còn đáng sợ hơn cả cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, thậm chí có khả năng số lượng cường giả ở cảnh giới Nhân Vương của đối phương cũng rất nhiều!

 

Vậy nên cường giả Hoa Quốc mới không thể không ở ẩn, ngồi nhìn Âu Lục đánh Hoa Quốc tan tành!

 

Điều này càng khiến Tiêu Chính Văn có hứng thú sâu sắc hơn đối với học viện võ thuật.

 

Nếu như học viện võ thuật phụng mệnh cường giả ngoài lãnh thổ để thành lập thì cường giả ngoài lãnh thổ nhất định sẽ hiện thân bên trong học viện võ thuật!

 

Tiêu Chính Văn cũng muốn xem những cường giả ngoài lãnh thổ trong truyền thuyết kia rốt cuộc có thực lực như thế nào!

 

Nghĩ tới đây, Tiêu Chính Văn nhận lấy ly nước ép mà Filkant đưa cho rồi uống một ngụm, sau đó bước ra khỏi căn phòng trong lòng đất.

 

Filkant cũng vội vàng đuổi theo.

 

Sáng sớm ngày hôm sau, Filkant đích thân lái xe đưa Tiêu Chính Văn tới trước cửa lớn học viện võ thuật.

 

“Anh Tiêu, tôi vẫn còn chút việc cần đi xử lý, lát nữa tôi lại tới tìm anh sau!”

 

Filkant hạ cửa kính xe xuống nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu rồi quay người bước vào trong học viện võ thuật!

 

Đây đã là lần thứ ba Tiêu Chính Văn đến học viện võ thuật, thế nhưng vẫn phải hỏi đường mấy lần mới tìm được lớp của mình.

 

Cả học viện võ thuật có diện tích hơn nghìn hecta.

 

Các loại kiến trúc mọc lên san sát, nếu là người không quen thuộc với nơi này thì e rằng có thể lạc đường bất cứ lúc nào.

 

Tiêu Chính Văn đi theo hướng một thầy giáo chỉ cho rồi bước vào lớp của mình.

 

Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn xuất hiện trước cửa, ánh mắt sắc lạnh của Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lập tức nhìn về phía anh.

 

Không cần hỏi cũng có thể đoán ra được, trước cửa nhất định là Tiêu Quân Lâm vắng mặt buổi trước!

 

Dù gì cậu chủ Từ cũng là nhân vật ở đẳng cấp nào cơ chứ?

 

Có thể một thân một mình xuất hiện trước cửa phòng học sao?

 

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn ăn mặc cũng quá bình thường, hoàn toàn không giống với dáng vẻ có gì ghê gớm!

 

Hai người bọn họ cũng chỉ đánh giá Tiêu Chính Văn một lượt rồi lại quay đầu sang một bên.

 

Loại người nhỏ bé giống như vậy, bọn họ có thể dạy dỗ cách làm người bất cứ lúc nào.

 

Hoàn toàn không cần thiết phải lãng phí thời gian trên người hắn.

 

Tiêu Chính Văn căn bản không buồn để tâm tới ánh mắt của hai người bọn họ mà chỉ đi tới một vị trí trống rồi ngồi xuống.

Liếc nhìn thời khoá biểu ngày hôm nay, Trương Lăng Phong không khỏi bật cười lạnh lùng, hôm qua vừa mới đắc tội với Lữ Thanh Dương, hôm nay vẫn còn dám tới học lớp của ông ta?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.