Chiến Thần Bất Bại

Chương 1988:




 Ông lão vừa nói, vừa gõ búa xuống!

 

Gia tộc Kyle không phải chưa từng gặp những người như Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng cuối cùng họ cũng đã ngoan ngoãn gom đủ tiền, chủ động đến Âu Lục giao cho gia tộc Kyle.

 

Cho dù đối phương có thân phận hay lai lịch gì đi nữa, dưới trướng gia tộc Kyle cũng có tới ba vị cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao bảo vệ.

 

Ba vị Thiên Vương long cấp năm sao cũng đủ để nghiền nát cả một quốc gia nhỏ.

 

Ai dám làm phật ý gia tộc Kyle chứ?

 

“Cậu thanh niên này, tôi cần nhắc nhở cậu một câu, một tay giao tiền, một tay giao hàng, gia tộc Kyle trước nay đều không kiên nhẫn đâu đấy!”

 

Ông lão nhìn về phía Tiêu Chính Văn nói với giọng điệu lạnh lùng.

 

 

 

“Nực cười!”

 

Ông lão vừa dứt lời, một giọng nói vô cùng lạnh lùng đột nhiên vang lên từ trong đám người.

 

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Chính Văn, hai chữ đó vừa mới được thốt ra từ chính miệng Tiêu Chính Văn!

 

“Cậu nói gì cơ?”

 

Nụ cười trên mặt ông lão lập tức tắt ngúm, hai mắt loé lên tia sáng sắc lạnh, trợn trừng nhìn Tiêu Chính Văn phía dưới sân khấu rồi chất vấn: “Cậu đang bỡn cợt với các khách mời ngồi đây hay đang bỡn cợt với gia tộc Kyle?”

 

Ông lão nói xong, hơi thở cường đại của cường giả cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao lập tức bao phủ và đè ép lên người mấy người Tiêu Chính Văn!

 

Cừu Viễn Hàng dẫu sao cũng chỉ là một thương nhân yêu nước bình thường, sao có thể chịu đựng được?

 

Ông ta lập tức ngã phịch từ trên ghế.

 

Tiêu Chính Văn khẽ giơ tay lên ấn mạnh vào bả vai ông ta, áp lực trên người Cừu Viễn Hàng lập tức biến mất và cảm thấy thoải mái hơn không ít.

 

“Bỡn cợt? Nếu nói bỡn cợt thì phải là mấy người đang bỡn cợt Hoa Quốc, đang khinh thường thiên uy của Hoa Quốc mới phải!”

 

Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa chậm rãi đứng dậy, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào đôi mắt của ông lão, nói: “Kiếm Tần Vương từ xưa đã là bảo kiếm của Thiên Tử Hoa Quốc!”

 

“Hơn một trăm năm trước, nếu như không phải lũ cường đạo Âu Lục các ông tiến công vào thủ đô của Hoa Quốc, chém giết cướp bóc thì kiếm Tần Vương sao có thể rơi vào tay mấy người chứ?”

 

“Một đám cường đạo, bây giờ lại nói với tôi một tay giao tiền, một tay giao hàng sao? Gần một trăm năm nay, mấy người mua đi bán lại quốc khí của Hoa Quốc hết lần này tới lần khác thì đã cầm tiền của những ai rồi? Mấy người thật sự cho rằng Hoa Quốc vẫn còn nghèo đói yếu ớt như Hoa Quốc của hơn một trăm năm trước sao?”

 

“Giao nộp kiếm Tần Vương, khấu đầu nhận tội với Thiên Tử Hoa Quốc thì tôi có thể tha cho mấy người tội chết! Nếu không tôi nhất định sẽ chém giết tới Âu Lục, dẹp tan gia tộc Kyle của mấy người!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn vang như tiếng chuông đồng, từng câu từng chữ đều ầm vang trong tai những người đang có mặt.

Một đám người nhát cáy đã sợ tới mức run lên lẩy bẩy, thậm chí còn cảm thấy hối hận vì đã lên thuyền tham gia buổi đấu giá ngày hôm nay!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.