Chiến Thần Bất Bại

Chương 1932:




Loại cảm giác đó giống như hàng vạn mũi tên xuyên qua tim, lại giống như bị mấy chục dòng điện cao áp công kích.

 

Chiến bào trên người Tiêu Chính Văn lập tức hoá thành hư không.

 

Ngay cả con dao quân đội năm cạnh trong tay anh cũng khẽ loé lên tin sáng màu bạc!

 

Thế nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, sau khi Tiêu Chính Văn hứng chịu tia sét đầu tiên, chỉ trong vòng một giây ngắn ngủi, mấy chục tia sét lại bắt đầu giáng xuống.

 

Lúc này, khoảng không gian bên dưới và tầng mây trên bầu trời giống như được kết nối bởi vô số tia lửa điện, hàng nghìn hàng vạn tia sét vô tình giáng xuống mặt đất.

 

Ngay cả lớp đá vụn dưới chân Tiêu Chính Văn cũng vì dòng điện lưu cường đại được hình thành từ vô số tia sét nên mới biến thành trạng thái trong suốt!

 

Vào lúc Tiêu Chính Văn gần như đã rơi vào tuyệt vọng, giống như có một luồng sức mạnh ngoại lai mạnh mẽ phá bỏ sự kìm kẹp từ trường bên trong cơ thể anh.

 

Khoảnh khắc đó, Tiêu Chính Văn vội vàng điều động từ trường trong cơ thể, toàn lực đối kháng với vô vàn tia sét đang chèn ép xuống.

 

Hai nguồn lực vô cùng mạnh lao vào nhau tại một điểm.

 

Trong nháy mắt, cả gò đất Côn Luân loé lên một luồng ánh sáng còn rực rỡ hơn mặt trời gấp trăm nghìn lần.

 

Dù da thịt của Tiêu Chính Văn sớm đã cứng rắn như kim cương, thế nhưng lúc này cũng vì không chịu đựng nổi áp lực lớn tới vậy nên đã rách toác ra.

 

Máu tươi men theo miệng vết thương trên người Tiêu Chính Văn không ngừng chảy xuống.

 

Vào lúc Tiêu Chính Văn gần như đã sử dụng tới chút sức lực cuối cùng, chỉ thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện hai luồng khí một đỏ một đen!

 

Chẳng mấy chốc, hai luồng khí này đã biến thành hình dáng của cá âm dương, lượn vòng giữa khoảng không bên trên đỉnh đầu của Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù hai luồng khí này vẫn không có cách nào ngăn cản được thiên uy cường đại, thế nhưng cũng giảm bớt được không ít áp lực cho Tiêu Chính Văn, ít nhất mỗi một tia sét giáng xuống cũng không mạnh như lúc mới ban đầu nữa!

 

Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng thở phào một hơi.

 

Thế nhưng vào lúc này, những tiếng vang lớn đùng đoàng lại xuất hiện giữa không trung, giống như thiên uy ngông cuồng đó đã bị chọc giận.

 

Tầng mây khi trước vẫn còn màu xám, bỗng chốc đã biến thành màu đen!

 

Hai luồng điện lưu cực đại còn to hơn cả vại nước chuyển động qua lại như thoi đưa bên trong tầng mây.

 

“Nguy rồi!”

 

Tiêu Chính Văn nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng không khỏi trầm xuống.

 

Lúc này, anh đâu thể chịu đựng được kiếp nạn lớn như vậy?

 

Nếu như tia sét đó giáng xuống, ngay cả đá dưới chân Tiêu Chính Văn cũng sẽ bị dung hoà chỉ trong nháy mắt!

 

Dù có là thành phố Thiên Phủ ở cách gò đất Côn Luân mấy trăm cây số cũng có thể nhìn thấy rất rõ trên bầu trời giống như có một con rắn điện đang trườn bò bên trong tầng mây đen phía xa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.