Chiến Thần Bất Bại

Chương 1859:




Thế nhưng với tình hình trước mắt thì đây chỉ điều này chỉ là mơ mộng viển vông.

 

Ngay cả cụ tổ nhà họ Trương cũng tỏ ra cung kính với ông lão Côn Luân như thế thì Võ Thí Thiên ông ta có là gì?

 

Ông ta dám ra tay với Tiêu Chính Văn vào lúc này sao?

 

Ông ta không dám!

 

“Hừ! Tiêu Chính Văn, không ngờ cái mạng của thằng ranh cậu cũng lớn thật đấy!”

 

Võ Thí Thiên nghiến răng gằn ra một câu độc địa, bực tức quay người đi xuống núi.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng chú ý đến bóng lưng đơn độc bên trên đỉnh núi phía xa!

 

“Võ Thí Thiên?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày nói.

 

“Không sai, ông ta cũng coi như một kẻ có dã tâm, có điều ông ta đã lấy được một nửa trái tim rồng Hắc Long mà mãi vẫn không có cách nào dung hợp, mười phần thì có tới tám chín phần ông ta đến để cướp đoạt Thiên Sơn Thư Lục!”

 

“Cậu phải thật cẩn thận với người này và cả dược sư Hoàng, hai kẻ này thật ra đều là những người được chọn cho vị trí Thiên Tử vào mấy chục năm trước, có điều bọn họ không có trái tim nhân từ như Thiên Tử cũ nên đã không được chọn!”

 

“Thế nhưng nhiều năm qua sự thèm khát muốn được ngồi lên vị trí Thiên Tử của bọn họ vẫn chưa từng thay đổi, thậm chí Võ Thí Thiên đã từng nghĩ tới chuyện dựa vào võ tông để cưỡng chế chiếm đoạt vị trí Thiên Tử!”

 

“Nếu như có một ngày hai người đứng ở thế đối lập hoặc giao đấu thì tuyệt đối không được mềm lòng nương tay! Nếu không nhất định sẽ gây nên hoạ lớn!”

 

Nhạc Trung Kỳ bình thản nói.

 

“Vâng! Vãn bối đã nhớ rồi! Thế nhưng… sao ông ta lại có được một nửa trái tim rồng Hắc Long thôi vậy?”

 

Tiêu Chính Văn không khỏi nhớ tới trái tim rồng Hắc Long mà mình đã từng thấy ở trong kim tự tháp!

 

“Chỉ có trái tim rồng Hắc Long là phân làm hai nửa. Tuy nhiên trái tim rồng Hắc Long cũng là mạnh nhất trong số năm trái tim rồng. Dung hợp trái tim Hắc Long tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, bên trong Thiên Sơn Thư Lục chắc hẳn cũng có ghi chép về điều này!”

 

“Không sai!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

 

Thiên Sơn Thư Lục chỉ ghi chép tóm lược về các trái tim rồng khác.

 

Chỉ có cách thức dung hợp trái tim Hắc Long là vô cùng phức tạp, thậm chí mãi tới giờ Tiêu Chính Văn vẫn còn chưa hiểu rõ trái tim rồng Hắc Long nên dung hợp như thế nào!

 

“Được rồi, về thôi, đừng quên lời hẹn sau một tháng của chúng ta!”

 

Nói xong, Nhạc Trung Kỳ và Đinh Phượng Kiều bình thản đi về phía chân núi.

 

“Vua Bắc Lương, cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ chuyện tới Côn Luân! Lỡ như cậu có mệnh hệ gì, vậy thì Thiên Tử…”

 

Đại trưởng lão rất không yên tâm nói với Tiêu Chính Văn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.