Chiến Thần Bất Bại

Chương 1845:




“Theo những gì tôi biết, Thiên Sơn Thư Lục hoàn chỉnh đang nằm trong tay cậu, chỉ cần cậu giao Thiên Sơn Thư Lục và cả bản dịch ra rồi khấu đầu nhận tội với nhà họ Trương và minh chủ Đoàn thì chuyện ngày hôm nay chúng tôi có thể không nhắc lại nữa!”

 

“Nếu như cậu cứ khăng khăng làm theo ý mình, vậy thì hậu quả sẽ không còn là thứ mà cậu có thể gánh vác nổi đâu!”

 

Bạch Diên Vũ lạnh lùng uy hiếp.

 

“Không nhắc lại nữa ư?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy.

 

“Sao nào Tiêu Chính Văn! Cậu vẫn muốn từ chối, có điều tôi khuyên cậu vài câu, chung quy thì cậu cũng chỉ có một thân một mình! Hơn nữa nền móng của danh sơn đâu phải là thứ mà cậu có thể đoán biết?”

 

Bạch Diên Vũ vừa nói vừa khẽ vung tay, chỉ thấy một tia sáng trắng bay vút lên trời, cả ngọn núi Thương Lĩnh tựa như được bao phủ bởi một bức tường không khí vô hình.

 

Không khí đột nhiên trở nên vô cùng đè nén.

 

Mà giữa không trung, mặt trời càng trở nên chói mắt hơn, giống như trung tâm của mặt trời đang hình thành một lực hút vô cùng mạnh.

 

Thế nhưng thứ mà nó hút đi lại chỉ là sức mạnh và từ trường bên trong cơ thể Tiêu Chính Văn!

 

“Tiêu Chính Văn, tôi biết cậu đã lĩnh hội được điểm khác biệt giữa từ trường trong cơ thể người và từ trường ở thế giới bên ngoài, hơn nữa cậu còn là một trong số rất ít những người có thể thông qua việc điều động từ trường cơ thể làm ảnh hưởng tới sự vật xung quanh!”

 

“Đáng tiếc là cậu đã dùng hết các con át chủ bài, hơn nữa tôi đã nhìn thấy hết mọi điểm mạnh và điểm yếu của cậu từ lâu rồi, một kẻ đã bị bóc trần thì còn có bí mật gì đáng nói nữa đây?”

 

“Nếu như tôi là cậu thì tôi tuyệt đối sẽ không phản kháng!”

 

Bạch Diên Vũ nhìn Tiêu Chính Văn và nói với vẻ hết sức chế nhạo.

 

Thật ra căn bản không cần Bạch Diên Vũ phải nói, ngay cả Đại trưởng lão cũng có thể nhìn ra lúc này Tiêu Chính Văn đang hơi bất thường.

 

Gương mặt khi trước còn trắng hồng đột nhiên trở nên u ám bất định, hơn nữa sắc mặt cũng càng lúc càng trở nên khó coi, ngoài ra, trên trán anh đã đầm đìa mồ hôi!

 

“Sao nào, có phải cảm thấy toàn thân vô lực rồi không? Có phải ngay cả từ trường mà cậu tự tin nhất cũng không có cách nào điều động nữa rồi?”

 

Bạch Diên Vũ chắp hai tay ra sau lưng, trên mặt nở nụ cười vô cùng đắc ý.

 

Không chỉ có Tiêu Chính Văn, ngay cả Đoàn Hải Long cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

Lúc này, không chỉ riêng gì Tiêu Chính Văn, ngay cả sức mạnh trên người Đoàn Hải Long cũng đang biến mất.

 

Giống như bị một cái máy hút gió hút đi hết toàn bộ chỉ trong chốc lát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.