Chiến Thần Bất Bại

Chương 1842:




 Bạch Diên Vũ nhíu mày hỏi.

 

“Phải!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

 

“Cậu có biết nhà họ Trương là người canh giữ mộ của Tổ Long không?”

 

Bạch Diên Vũ hỏi tiếp.

 

“Biết!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

 

“Ôi trời, Tiêu Chính Văn, đừng kích động, đừng kích động!”

 

Đại trưởng lão vội bước đến kéo tay Tiêu Chính Văn nói.

 

Bạch Diên Vũ chắp hai tay sau lưng, vừa đi qua đi lại vừa hỏi tiếp: “Thế có nghĩa là những gì Đoàn Hải Long nói vừa rồi đều là thật à?”

 

“Có phải sự thật hay không quan trọng lắm sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Bạch Diên Vũ.

 

Thấy thái độ của Tiêu Chính Văn lạnh lùng như thế, Đại trưởng lão bước đến nói: “Ông Bạch, Tiêu Chính Văn còn trẻ, ông đừng để bụng những lời cậu ấy nói, đều là mấy lời trong lúc tức giận”.

 

“Cậu ấy giết Trương Nguyệt Đông là có nguyên do, người này xúc phạm đến vua Bắc Lương, không hề có ý tốt. Thế nên vua Bắc Lương mới giết cậu ta, rồi mới xảy ra một loạt những chuyện sau đó”.

 

“Nhưng hôm nay đám người Cừu Vạn Lý không hề tranh cãi gì với vua Bắc Lương mà đã ra tay muốn giết cậu ấy, vua Bắc Lương rơi vào tình huống cấp bách nên mới…”

 

Bạch Diên Vũ giả vờ gật đầu nói: “Ừ, ông không cần sốt ruột, tôi tự có kết luận của mình”.

 

Dứt lời, Bạch Diên Vũ đến gần Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, dù thế nào thì nhà họ Trương cũng có công với Hoa Quốc, hơn nữa còn là công lớn. Cậu giết người nhà họ Trương đã là sai trước rồi”.

 

“Sau đó còn giết thêm Trương Đạo Linh và Cừu Vạn Lý quả thật là cậu đuối lý”.

 

“Nhưng tôi đã đến đây, tất nhiên sẽ không để tình thế trở nên xấu hơn nữa, bất cứ việc gì thì hòa hợp cũng là điều quan trọng nhất”.

 

Bạch Diên Vũ bỗng xoay người tức giận nhìn Đoàn Hải Long: “Đoàn Hải Long, ông đúng là to gan! Lợi dụng đàn tế của chiến thần Xi Vưu để giở trò với một thanh niên”.

 

“Ông to gan quá đấy!”

 

Bạch Diên Vũ quát lên, sắc mặt Đoàn Hải Long thoáng chốc trở nên trắng bệch.

 

Lẽ nào Bạch Diên Vũ đến đây không phải để giúp mình sao?

 

Nếu Bạch Diên Vũ đến giúp Tiêu Chính Văn, vậy thì chuyện hôm nay e là khó giải quyết rồi.

 

Có thể nói là từ đầu đến cuối Tung Sơn vẫn luôn đứng ngoài nhìn, chưa từng có ý lộ diện.

 

Nếu Bạch Diên Vũ trợ giúp cho Tiêu Chính Văn thì chắc chắn sẽ tỏ rõ lập trường với năm đại danh sơn và võ tông.

 

“Chuyện này… ông Bạch, ông hãy suy xét rõ ràng, mấy người Cừu Vạn Lý quả thật chết trong tay người này. Chúng tôi… chúng tôi…”

Đoàn Hải Long gằn giọng, rõ ràng đã sợ hãi với sự thay đổi đột ngột này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.