Chiến Thần Bất Bại

Chương 1736:




 “Tiêu Chính Văn, cậu còn dám đánh trả ư? Cậu nghĩ cái này có thể chặn được tôi sao? Tôi nói cho cậu biết đó chỉ là chiêu mở đầu thôi”.

 

Trương Đạo Linh lớn tiếng hét lên.

 

Ngay sau đó một kiếm chém ngang lao đến.

 

Cột sáng đó lập tức khuấy động trời đất, mây trời đổi sắc, ngay cả mấy đám mây trong không trung cũng bị khuấy động cuộn trào.

 

Hành động kinh thiên động địa vung kiếm áp đảo khí thế bốn phương này quả thật khiến mọi người đều kinh ngạc.

 

Thảo nào Trương Đạo Linh ở ẩn hai mươi mấy năm, nhưng uy danh của cụ ta vẫn có thể vang đội cả Hoa Quốc.

 

Vừa xuống núi đã được môn chủ của rất nhiều võ tông và các ông lớn giới kinh doanh đến đón hệt như ngôi sao nghệ sĩ lớn nào đó.

“Thảo nào nhà họ Trương trước giờ vẫn luôn xem thường võ tông, Trương Đạo Linh chỉ là một người dạo chơi trong thế gian mà thôi”.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này Độ Thiên Chân Nhân không khỏi cảm khái từ tận đáy lòng.

 

Cụ ta tin trong số những người ở đây cũng chỉ có một mình Tiêu Chính Văn mới có thể chặn được uy lực của nhát kiếm này.

 

Nhưng cũng chỉ là có khả năng mà thôi.

 

Không phải Độ Thiên Chân Nhân không có lòng tin vào Tiêu Chính Văn, mà là Trương Đạo Linh thật sự quá mạnh.

 

Thậm chí có thể nói không ai ở dưới cảnh giới Thiên Thần có thể địch lại được.

 

Cho dù là nhiều cường giả ở Âu Lục thì khi nhắc đến cái tên Trương Đạo Linh cũng đều tỏ ra sợ hãi.

 

Nhiều người của võ tông cũng lộ ra vẻ kinh ngạc và sợ hãi.

 

“E là trên thế giới này chỉ có một mình Trương Đạo Linh mới có thể kết hợp trận pháp với kiếm pháp tuyệt diệu như vậy”.

 

Không ít môn chủ của tông môn cũng lên tiếng cảm thán.

 

Đồng thời ánh mắt họ nhìn Tiêu Chính Văn lại thêm một phần đồng tình, cảm thông.

 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ nhấc tay lên, thuận thế tung một đòn tới.

 

Con dao quân đội năm cạnh như có thêm sức sống lập tức vẽ ra một đường cong hoàn hảo, nghênh đón kiếm Thất Tinh Tang Môn của Trương Đạo Linh lần nữa.

 

“Ầm!”

 

Ngay khi con dao quân đội năm cạnh va chạm với kiếm Thất Tinh Tang Môn, giữa không trung bỗng vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa.

 

Hệt như sấm sét từ chín tầng mây nổ vang trong tai mọi người.

 

Chỉ uy lực còn lại cũng đủ khiến cây cối xung quanh bật tung cả gốc.

 

Sau đó lại bị một luồng sóng khí màu xanh nhạt biến thành bột mịn.

 

“Ồ!”

“Trời ạ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.