Chiến Thần Bất Bại

Chương 1679:




Chương 1679

Tiêu Chính Văn lại giáng thêm một cú đấm nữa!

 

Cùng với màn khói bụi dâng lên cao mờ mịt, Đông Phương Ngạo Vũ bị đánh thụt hẳn vào trong một cái hố lớn hình người.

 

Chỉ là Đông Phương Ngạo Vũ vẫn còn chưa kịp vùng vẫy đứng dậy thì đã bị Tiêu Chính Văn giơ chân đạp thẳng xuống phần bụng dưới!

 

“Anh là đệ tử của Hoa Sơn thì đã sao? Anh là người kế thừa trận tông thì thế nào?”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa khởi động trận pháp, lúc này, trên bầu trời đột nhiên loé lên một điểm sao sáng.

 

Mà ánh sao đó giống như từ trên chín tầng mây rớt xuống, lao thẳng về phía Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Ánh sao đó giống như một mũi tên lao thẳng về phía Đông Phương Ngạo Vũ, sinh mạng của hắn cũng sắp sửa đi tới hồi kết.

 

Khoảnh khắc này, Đông Phương Ngạo Vũ thật sự hoang mang!

 

Hắn không dám tưởng tượng Tiêu Chính Văn lại thật sự dám giết chết mình ngay trước đám đông!

 

“Không! Đừng! Đừng mà!”

 

Đông Phương Ngạo Vũ giơ cao hai tay lên, nhắm chặt hai mắt lại, hắn thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào ánh sao với cái đuôi dài ngoằng kia.

 

Lúc này hắn hoàn toàn sụp đổ, Tiêu Chính Văn lại có thể sử dụng sức mạnh của sao trời – thứ khó nắm bắt nhất trong số các loại sức mạnh tự nhiên bất kỳ lúc nào!

 

Đây rõ ràng là một điều quá mức khủng khiếp!

 

Dù có là sư phụ của Đông Phương Ngạo Vũ thì cũng không có thực lực và trình độ sử dụng trận pháp như vậy!

 

Ánh sao sáng đó rơi từ trên chín tầng mây xuống, đồng thời cũng mang theo tiếng vang ầm ầm, giống như một ngôi sao băng sắp chạm vào mặt đất.

 

Khi nhìn thấy Đông Phương Ngạo Vũ sắp chết dưới tay Tiêu Chính Văn, cuối cùng Đông Phương Tiếu cũng không nhịn được nữa, vội vàng đứng ra gào lên về phía Tần Vũ: “Tần Vũ! Cậu cũng biết Quốc Vận của Hoa Quốc sắp trỗi dậy, Vũ Nhi sắp trở thành một trong số những cường giả Thiên Thần của Hoa Quốc chúng ta!”

 

“Vũ Nhi mà chết thì Hoa Quốc sẽ mất đi một cường giả Thiên Thần! Cậu còn không mau ngăn cậu ta lại!”

 

“Ông Đông Phương, tôi không nghe lầm đấy chứ? Vừa nãy ông đã nói gì? Bây giờ lại muốn ngăn cản trận chiến của bọn họ sao? Xin lỗi nhé, đã quá muộn rồi!”

 

Tần Vũ cười khẩy, thậm chí còn không buồn nhìn Đông Phương Tiếu thêm một lần.

 

“Tần Vũ, cậu có biết rằng đại thế sắp bắt đầu rồi, tới lúc đó cường giả ở cảnh giới Thiên Thần của các nước đều sẽ tham gia vào mọi việc trong thế tục, khi đó Hoa Quốc không có cường giả cấp Thiên Thần trấn giữ, quốc gia sẽ lâm nguy mất thôi!”

 

Đông Phương Tiếu cố gắng nói lý.

Nghe thấy tin này, Tần Vũ thì chẳng sao, ngược lại Tả Hàng Đồ lại bị doạ sợ không ít.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.