Chiến Thần Bất Bại

Chương 1660:




Chương 1660

Tiếng nổ cực lớn vang lên, đỉnh núi đó cũng bị đụng mạnh nghiêng sang một bên, xung quanh càng rung lắc dữ dội, mọi người nhìn thấy mà đều lạnh sống lưng.

 

Đây… đây là thứ mà con người có thể làm được sao?

 

Rất nhiều người đứng xem đều chảy mồ hôi lạnh.

 

“Được rồi, làm nóng người xong rồi. Tiêu Chính Văn, tôi và anh đánh một trận cho thỏa thích đi”.

 

Hắn vừa nói thế, mọi người đều trợn to mắt lần nữa.

 

Gây ra động tĩnh lớn như thế mà chỉ là làm nóng người thôi ư?

 

Chuyện này…!

 

Vậy trận đấu thật sự phải là cảnh tượng dữ dội đến mức nào nữa.

 

Một bên khác Tiêu Chính Văn vung một tay lên, con dao quân đội năm cạnh vẽ ra một đường ánh bạc đánh thẳng về phía Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Nhưng khi con dao quân đội năm cạnh chỉ còn cách Đông Phương Ngạo Vũ chưa đến một centimet thì một màn sáng bỗng dâng lên từ bên dưới người Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Là ánh sáng!

 

Không phải tường khí!

 

Cảnh tượng này lại khiến đám người Tần Vũ kinh ngạc.

 

Tường khí chỉ là vật thể có thể nhìn thấy nhưng lại không sờ vào được.

 

Nói cách khác thật ra không khí có thể nhìn thấy thông qua vài thiết bị đặc biệt.

 

Dù sao vẫn có các vật thể khác như bụi các thứ trôi nổi trong đó, nhưng ánh sáng…

 

Không có tiếng kim loại va chạm vào nhau, càng không có tia lửa do con dao quân đội năm cạnh đụng phải lực cản tạo ra. Sau khi con dao quân đội năm cạnh nhanh chóng đâm xuyên vào màn sáng đó thì lập tức quay ngược lại đâm thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Ôi! Trời ạ!”

 

“Chuyện này… chuyện này cũng hoang đường quá nhỉ?”

 

“Đây là bản lĩnh siêu việt gì thế?”

 

Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh ngạc thốt lên.

 

Lúc trước, khi Tiêu Chính Văn đấu với Viên Thắng Thiên, mọi người đều đã chứng kiến sự lợi hại của con dao quân đội năm cạnh.

 

Nhưng lúc này con dao quân đội năm cạnh lại đổi hướng đâm về phía Tiêu Chính Văn.

 

Đây là bản lĩnh kỳ quái gì thế?

Tiêu Chính Văn khẽ giơ tay lên, con dao quân đội năm cạnh quay lại trong bàn tay anh.

Sau đó ánh mắt anh lóe lên một tia sáng khác thường, nhìn Đông Phương Ngạo Vũ nói: “Được đấy, anh quả thật hơi khác so với những người khấc/”

“Ha ha ha!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.