Chiến Thần Bất Bại

Chương 1627:




Chương 1627

Bất luận là lúc nào ở đâu, anh vẫn luôn là quân hồn của Hoa Quốc!

 

Dù không còn là vua Bắc Lương thì vẫn là nhân vật mà những người như bọn họ không thể động vào.

 

Lúc này, Lâm Mộng Mộng chỉ cảm thấy ban nãy mình cứ giống như một thằng hề, lại còn dám nhục mạ Tiêu Chính Văn?

 

Cô ta xứng sao?

 

Dù là bây giờ, Tiêu Chính Văn vẫn là một người mà cô ta chỉ có thể ngước nhìn nhưng chẳng thể chạm tới!

 

“Loại sâu bọ như cậu mà cũng dám khiêu chiến cậu Tiêu ư?”

 

“Cậu Tiêu chỉ đang khinh thường không thèm chấp nhặt với loại người như cậu, thế nhưng Tả Hàng Đồ tôi thì đã nhớ kỹ rồi! Chuyện ngày hôm nay, chúng ta vẫn còn chưa xong đâu!”

 

Những lời này của Tả Hàng Đồ đương nhiên không phải nói với Lý Thừa Vận, mà ánh mắt lạnh lùng của ông ta từ đầu tới cuối không rời khỏi Đông Phương Lăng.

 

Đông Phương Lăng thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào ông ta.

 

Tả Hàng Đồ nói ra lời này đã thể hiện rõ thái độ của cảnh vệ quân!

 

Không chỉ Lư Phụng Quân, mà Giang Chấn Hoài cũng sợ tới mức đầm đìa mồ hôi lạnh.

 

“Báo cáo! Tướng quân Tả, đội trưởng đội hành động đặc biệt – Tần Vũ tới!”

 

Một binh lính bước nhanh tới trước mặt Tả Hàng Đồ, đứng nghiêm báo cáo.

 

Hắc Băng Đài?

 

Hắc Băng Đài vẫn luôn lấy danh nghĩa của đội hành động đặc biệt để hành sự, chỉ có số ít lãnh đạo cấp cao mới biết tới sự tồn tại của Hắc Băng Đài.

 

Tả Hàng Đồ gánh vác trọng trách phòng vệ Long Kinh, đương nhiên cũng biết tới Tần Vũ!

 

“Vua Bắc Lương, cậu… cậu Tần tới rồi, có cho cậu ấy vào trong không?”

 

Chuyện lớn như vậy, Tả Hàng Đồ không thể tự quyết!

 

“Cho anh Tần vào đi, chắc là với tình hình hiện giờ, anh ta sẽ không bị giữ chân lại nữa đâu nhỉ?”

 

Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

“Vâng!”

 

Binh sĩ đó bước nhanh ra khỏi cửa.

 

Chẳng bao lâu sau, một tốp nam nữ thanh niên mặc thường phục, nhưng khí thế không hề tầm thường đồng loạt bước vào đại sảnh sân bay.

 

“An ninh trật tự ở Hoa Quốc đúng là vấn đề lớn, đường đường là vua Bắc Lương về nước mà lại gặp phải rắc rối, Tần Vũ tôi thật sự không biết nên ăn nói với Thiên Tử thế nào đây!”

 

“Hoặc là nói, nên dùng bao nhiêu cái đầu người để giải thích với Thiên Tử!”

 

Tần Vũ đi tới giữa đại sảnh, trầm giọng lên tiếng.

Câu nói của Tần Vũ khiến tất cả mọi người đang có mặt đều lập tức quỳ phịch xuống đất.

 

Chỉ có ba người Tiêu Chính Văn, Tả Hàng Đồ và Đông Phương Lăng vẫn đứng yên tại chỗ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.