Chiến Thần Bất Bại

Chương 1580:




Chương 1580

Bây giờ nhìn thấy Tiêu Chính Văn rơi vào đường cùng, La Quốc Hoa vui như mở cờ trong bụng.

 

“Thật ra tôi không ngờ cậu lại là cường giả cảnh giới Thiên Vương, nhưng cảnh giới Thiên Vương thì thế nào? Mặc dù cậu có thể chèn ép bọn tôi không ngẩng đầu lên nổi, nhưng còn ông Lục đấy?”

 

“Còn vị này nữa?”

 

“Cậu có thể so được với vị nào trong số bọn họ?”

 

“Đôi khi thực lực của bản thân chỉ là một phần của sức mạnh chung, làm người cần phải nhìn xa trông rộng một chút”.

 

La Quốc Hoa khoanh tay cười nhạo nói.

 

“Trong mắt tôi, ông hoàn toàn không có tư cách nói chuyện với tôi”.

 

Tiêu Chính Văn hờ hững nói.

 

“Cái gì?”

 

La Quốc Hoa giận tái mặt, chỉ vào Tiêu Chính Văn nói: “Được, hay lắm! Vậy hôm nay tôi muốn xem xem cậu phơi thây ở đây thế nào”.

 

“Tiêu Chính Văn, nể tình Tiêu Long, nếu cậu buông tay chịu trói, hôm nay tôi có thể giữ mạng lại cho cậu”.

 

Vũ Thiên Tôn cúi đầu nhìn Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

“Ha ha, giữ mạng cho tôi ư? Cường giả cảnh giới Thiên Thần đúng là rất mạnh, nhưng có phải ông xem trọng mình quá rồi không? Tiêu Chính Văn tôi, thứ nhất không phải là đệ tử của ông, thứ hai không phải là môn đồ của ông, những lời ông nói chả có tí trọng lượng nào với tôi cả”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu đúng là to gan! Cậu dám bất kính với cường giả cảnh giới Thiên Thần!”

 

Lục Hoài Viễn tức giận quát.

 

“Thiên Thần thì thế nào? Mạng của tôi là do tôi quyết định, không phải do trời”.

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa lùi lại nửa bước.

 

“Do cậu chứ không phải do trời ư? Ha ha…”

 

Lục Hoài Viễn bật cười chỉ vào La Quốc Hoa nói: “Ông ta hẳn là người của Hắc Băng Đài ở Hoa Quốc nhỉ? Nếu tôi không nói sai thì lần này cậu phải kết hợp với Hắc Băng Đài cùng đến cứu tôi!”

 

“Tiếc là ngay cả người của Hắc Băng Đài cũng đã bỏ rơi cậu, cậu còn gì có thể nói nữa đây? Bị cô lập hoàn toàn cũng không đến nỗi đấy chứ”.

 

Nói xong, sắc mặt Lục Hoài Viễn trở nên dữ tợn.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Lục Hoài Viễn, lúc này anh thật sự đã rơi vào đường cùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.