Chiến Thần Bất Bại

Chương 1576:




Chương 1576

Cảnh giới Thiên Thần là một đường ranh giới quan trọng nhất với người bình thường.

 

Xét về việc sử dụng quyền lực thì họ có thể muốn làm gì cũng được, còn về hiểu biết thế gian thì vượt xa cảnh giới Thiên Vương.

 

Cùng cấp bậc với trời được coi là Thiên Thần.

 

Bất cứ ai đạt đến cảnh giới này thì có thể xem như đứng trên đỉnh cao nhất của kim tự tháp.

 

Dù phía trên Thiên Thần vẫn còn Nhân Vương nhưng từ xưa đến nay bất kể là ở Âu Lục hay Hoa Quốc, cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

 

Mỗi một động tác của cường giả cảnh giới Thiên Thần đều hòa hợp với trời đất, hệt như tạo hóa.

 

Thậm chí mỗi lời nói của họ đều có thể trở thành hình mẫu kinh điển.

 

Trong mắt họ, dưới cảnh giới Thiên Thần, dù là cảnh giới Thiên Vương năm sao thì cũng nhỏ bé như con kiến mà thôi.

 

“Quang Minh Tôn, lẽ nào cậu vẫn chưa hiểu sao? Thế gian chỉ có ngày và đêm, một năm chỉ phân bốn mùa, chuyển hóa phức tạp thành đơn giản mới là chân lý. Cậu áp chế thực lực, dừng lại ở cảnh giới Thiên Vương mấy chục năm thế mà lại không hiểu đạo lý này à?”

 

Giọng người đó cực kỳ uy nghiêm, vang vọng khắp bầu trời quảng trường.

 

Lục Hoài Viễn ôm ngực, chật vật đứng lên, sau đó cúi đầu cung kính nói: “Thiên Tôn tại thượng, thuộc hạ vô dụng…”

 

Một trong Lục Tôn Hạo Thiên ư?

 

Người này lại là một trong các Lục Tôn Hạo Thiên!

 

Cường giả cảnh giới Thiên Thần thật sự!

 

Tiêu Chính Văn cảnh giác nhìn người đó.

 

Sở dĩ anh có thể đánh thắng Lục Hoài Viễn không phải vì lĩnh hội được việc chuyển hóa phức tạp thành đơn giản như người này nói.

 

Đơn giản là Tiêu Chính Văn chỉ làm theo cách phá giải trong Thiên Sơn Thư Lục ghi chép lại mà thôi.

 

Nhưng đối mặt với cường giả cảnh giới Thiên Thần, Tiêu Chính Văn chắc chắn không có cơ hội đánh trả.

 

Hệt như một con kiến muốn đấu sức với một con voi.

 

Cho dù con kiến có xuất sắc đến mấy, dù nó có thể đi ngược lại, có thể nhấc bổng vật thể năm gấp mười lần nó, nhưng con voi chỉ cần nhấc nhẹ chân lên là có thể giẫm nát con kiến.

 

“Vũ Thiên Tôn, thuộc hạ… thuộc hạ làm Thiên Tôn mất mặt rồi, nhưng thuộc hạ… thuộc hạ không cam lòng”.

 

Lục Hoài Viễn oán hận quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Quả nhiên!

 

Giống như Tiêu Chính Văn đã đoán trước, Vũ Thiên Tôn – một trong Lục Tôn Hạo Thiên lại muốn ra tay!

 

Lẽ nào giữa Quang Minh Tôn và Vũ Thiên Tôn còn có quan hệ gì không thể nói?

Nghĩ đến tia sáng khắp bầu trời lúc Vũ Thiên Tôn xuất hiện, rồi lại nhớ đến danh hiệu của Quang Minh Tôn, Tiêu Chính Văn bừng tỉnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.