Chiến Thần Bất Bại

Chương 1466: Toàn quân xuất trận




"Tiêu Chính Văn, cậu dám!"

Cảnh Kokura Nosuke bị giày da của Tiêu Chính Văn giẫm lên mặt đã được các kênh truyền thông lớn trên thế giới đồng loạt phát sóng!

Lúc này, Kokura Nosuke tức giận đến mức nôn ra hai ngụm máu!

Không ai ngờ được, đường đường là một cường giả ngoài lãnh thổ cảnh giới Thiên Thần hai sao lại bị Tiêu Chính Văn hành hạ không khác gì một con chó!

"Hừ, tôi không dám ư?"

"Hơn một trăm năm trước, Vy Hào các ông đã xâm chiếm lãnh thổ của Hoa Quốc chúng tôi, tàn sát người dân của Hoa Quốc của chúng tôi. Ngày nay còn táo bạo hơn, muốn tàn sát tất cả hết của con dân Hoa Quốc chúng tôi!"

"Ông cho rằng chỉ cần sỉ nhục ông thì chuyện này sẽ kết thúc sao?"

Giọng điệu của Tiêu Chính Văn vô cùng lạnh lùng!

Sát khí từ dưới chân Tiêu Chính Văn bay vọt lên trời!

Đến cả mặt trời chói lọi trên bầu trời cũng bị luồng sát khí này nhiễm vào, ánh nắng tỏa ra cũng trở nên nhợt nhạt!

"Tiêu Chính Văn, cậu cho rằng cậu đánh bại chúng tôi thì cậu sẽ vô địch thiên hạ sao? Tôi nói cho cậu biết, chúng tôi chỉ là nhóm cường giả ngoài lãnh thổ đầu tiên quay trở lại, sau này sẽ còn các nhóm cường giả ngoài lãnh thổ lớn mạnh hơn quay về".

"Chỉ với một mình cậu mà muốn xoay chuyển được càn khôn sao? Tôi nói cho cậu biết, những gì cậu làm hôm nay không chỉ khiến cậu ngập trong tai ương, mà còn khiến Hoa Quốc trở thành kẻ thù số một của các nước!"

"Đến lúc đó, Hoa Quốc của cậu chắc chắn sẽ máu chảy thành sông, xác xếp ngổn...”

"Phù!"

Lão chưa kịp nói xong thì đã bị Tiêu Chính Văn tung một cước đá văng ra xa mấy mét, máu tươi tung tóe đầy đất!

"Ông đã sắp gần đất xa trời rồi còn dám mở miệng nói lời ngông cuồng? Hoa Quốc của tôi máu chảy thành sông sao? Hừ, tôi lại muốn xem rốt cuộc là nơi nào máu chảy thành sông!"

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Kokura Nosuke!

Nghe vậy, Kokura Nosuke nhất thời hoảng sợ, lập tức quay đầu lại, nhìn Tiêu Chính Văn nói: "Cậu... cậu định làm gì?"

"Tôi định làm gì sao? Mấy người cứ mở miệng ra là muốn chém hết tất cả người dân của Hoa Quốc, ông cảm thấy tôi nên đáp lễ các ông như thế nào?"

"Chỉ giết vài người các ông, sợ là không đủ để làm nguôi cơn giận của người dân Hoa Quốc chúng tôi!"

Tiêu Chính Văn nói lớn.

"Cái gì? Cậu dám! Tiêu Chính Văn, nếu như cậu dám động đến một người của Vy Hào thì Vy Hào sẽ dùng đến sức mạnh của cả dân tộc...”

Giờ đây, Kokura Nosuke cuối cùng cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề!

Tiếp theo, có lẽ sau khi giết chết cường giả ngoài lãnh thổ Tiêu Chính Văn sẽ thừa thắng xông lên, khiến mấy nước của bọn họ máu nhuộm đỏ giang sơn!

Hai bên sẽ mãi tàn sát lẫn nhau!

Bọn họ đã giơ dao lên với người Hoa Quốc, mà bây giờ Tiêu Chính Văn đã dọn sạch mọi chướng ngại vật, thì chuôi dao đã rơi vào tay Tiêu Chính Văn!

Lúc này, không chỉ Kokura Nosuke hoảng sợ mà ngay cả các phóng viên Vy Hào đang phát sóng trận quyết đấu này cũng bị dọa đến mức tái mặt!

Người như Tiêu Chính Văn nếu muốn giết Vy Hào thì ai có thể cản?

Ngay cả Andre cũng đổ mồ hôi lạnh.

Vừa rồi cường giả Âu Lục từ vùng ngoài lãnh thổ trở về cũng ra tay với Tiêu Chính Văn, cho nên không thể tránh khỏi việc anh sẽ khiến Âu Lục nhuốm máu!

Các phóng viên Mỹ Lục cũng sững sờ tại chỗ, Tiêu Chính Văn sẽ không làm vậy thật chứ?

"Tiêu Chính Văn! Tôi nói cho cậu biết, nếu làm như vậy, cậu sẽ phá vỡ trật tự hiện có của thế giới! Toàn bộ trái đất sẽ rơi vào tình cảnh hỗn chiến!"

"Đến lúc đó, Hoa Quốc các cậu làm sao có thể chỉ lo cho thân mình! Đến lúc đó, tất cả mọi người sẽ coi Hoa Quốc là kẻ thù không đội trời chung!"

Kokura Nosuke giận dữ gầm gừ.

"Hừ, nếu hôm nay các ông xông vào Hoa Quốc, người dân của Hoa Quốc còn có thể sống sót không? Kẻ giết người sớm muộn gì cũng bị giết!"

Tiêu Chính Văn ngạo nghễ nhìn xung quanh, sát khí cuồn cuộn nói.

"Chết đi!"

Tiêu Chính Văn vừa hét lên, bụp một tiếng, cơ thể của Kokura Nosuke nổ tan nát, thậm chí còn không giữ lại được một cái xác nguyên vẹn.

Không thèm nhìn Kokura Nosuke, Tiêu Chính Văn quay người đi về phía Trương Thế Phong!

Vào lúc này, còn có ai dám coi thường Tiêu Chính Văn?

Đừng nói tới Trương Thế Phong và Từ Thiên Thuật, cho dù là đám người Kokura, đối với Tiêu Chính Văn chẳng qua cũng là vài tên địch cỏn con mà thôi!

Dưới sự bao vây tấn công của mười mấy cường giả ngoài lãnh thổ, mà thắng lợi không hề bị thương, đây là sức mạnh thế nào chứ?

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn đi thẳng về phía mình, Trương Thế Phong sợ đến mức đổ mồ hôi như mưa!

"Giữa việc lựa chọn chịu sỉ nhục và phải chết, ông lựa chọn chịu sỉ nhục! Thế nhưng ông vẫn phải chết!"

"Dù nhà họ Trương muốn giải quyết rõ ràng với tôi, Tiêu Chính Văn tôi lúc nào cũng sẵn sàng! Nhưng còn ông quỳ dưới chân người Vy Hào trước mặt cả thế giới, bôi nhọ thanh danh của Hoa Quốc!"

"Ngay cả tư cách làm người ông cũng chẳng có!"

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Trương Thế Phong cũng hoàn toàn bị chọc giận, dù sao cụ ta cũng là người nhà họ Trương!

Hơn nữa so sánh với bất kỳ gia đình nào, địa vị của nhà họ Trương cũng cao hơn một bậc!

"Thịch!"

Còn chưa đợi Trương Thế Phong mở miệng, cơ thể cụ ta đã hóa thành một đống máu thịt lẫn lộn!

Khi Từ Thiên Thuật còn đang kinh ngạc, Tiêu Chính Văn vung tay lên, Từ Vĩnh Hạo đang trốn trong đám người đột nhiên cảm thấy cổ mình thắt lại, cơ thể không tự chủ được mà bay về phía Tiêu Chính Văn!

"Cậu định làm gì?"

Từ Thiên Thuật cuối cùng cũng hoảng sợ!

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn đang lôi cổ con trai mình giữa đám người, ông ta có một dự cảm chẳng lành!

"Theo thánh chỉ của Thiên Tử, lăng trì Từ Vĩnh Hạo mười tám nghìn nhát dao! Nhưng trước đó, bản vương phải hủy bỏ tu vi của anh ta!"

Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa giơ tay đánh thẳng vào bụng dưới của Từ Vĩnh Hạo!

"Phụt!"

Từ Vĩnh Hạo phun ra một ngụm máu, lúc này, gã chẳng khác gì người thường!

Nhìn thấy con trai mình bị phế, Từ Thiên Thuật trừng mắt, chỉ vào Tiêu Chính Văn và nói: "Tiêu Chính Văn! Cậu như vậy là giết hại đồng bào!"

"Đồng bào? Ông cũng biết rằng mình là người Hoa Quốc sao? Vừa rồi, lúc bọn chúng xông vào đất Hoa Quốc, giết hại con dân Hoa Quốc thì ông đang làm gì?"

"Để bảo vệ nhà họ Từ của ông, ông còn có thể coi thường tính mạng của vô số đồng bào. Tôi chỉ hỏi đồng bào Hoa Quốc có mặt tại đây, tên này có đáng chết không?"

Vừa xong, Tiêu Chính Văn đã giơ tay nắm lấy cổ Từ Vĩnh Hạo, nhấc bổng lên cao!

"Giết! Giết hắn!"

"Chặt hắn thành trăm mảnh!"

"Cả nhà họ Từ đều đáng chết!"

Người dân Hoa Quốc xung quanh cũng như đại quân Hoa Quốc, đều phát ra những tiếng gầm rống giận dữ!

"Tiêu Chính Văn, hôm nay cậu đã gây nên sóng gió, kết thù kết oán với nhà họ Trương, cậu cho rằng nhà họ Trương thật sự chỉ có chút sức mạnh tầm thường thế thôi sao?"

"Nếu cậu tha cho con trai tôi đi, tôi có thể xem xét cầu xin cho cậu trước mặt họ Trương! Nếu không...”

Ông ta còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung tay và ném Từ Vĩnh Hạo về hướng quân Phá Long.

Sau đó anh lại giơ tay lên nắm lấy cổ Từ Thiên Thuật.

"Cầu xin cho tôi ư? Không cần thiết, e rằng bây giờ không có ai cầu xin cho ông đâu!"

Nói xong, Tiêu Chính Văn dùng lực giữa các ngón tay của mình, một tiếng rắc vang lên, cổ của Từ Thiên Thuật đã bị Tiêu Chính Văn bóp gãy!

Lúc này, xung quanh không tiếng động, mọi người đều nín thở nhìn Tiêu Chính Văn, không ai dám nói lời nào!

Tiêu Chính Văn lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Long Ngao!

"Kính chào Long Vương!"

Long Ngao nhấc máy, nghiêm chào một tiếng!

"Nghe lệnh của tôi, điện Thần Long toàn lực ra quân, phối hợp với quân Phá Long, quét sạch toàn bộ quân địch ở biên giới phía Bắc. Bất luận quân địch có xin đầu hàng hay không cũng giết sạch toàn bộ!"

"Từ phía Bắc đến thủ đô nước Hùng, không kể người vật, gặp đâu giết đấy! Dám xâm phạm lãnh thổ của Hoa Quốc của chúng ta, phải khiến cho nước chúng diệt vong toàn bộ!"

Giọng của Tiêu Chính Văn như sấm rền, truyền vang bốn phía, tất cả mọi người kinh ngạc run lẩy bẩy!

"Rõ! Khiến cho nước chúng diệt vong toàn bộ! Không một ai sống sót!"

Long Ngao đáp một tiếng, vội vàng cúp điện thoại, lập tức tập hợp một nhóm cao thủ điện Thần Long, khẩn cấp tới biên giới phía Bắc!

"Liễu Thanh!"

Tiêu Chính Văn nhìn xuống đài đấu võ.

Liễu Thanh ngẩng cao đầu tiến lên một bước!

"Có mạt tướng!"

"Ra lệnh cho cậu dẫn hai trăm nghìn quân Phá Long san bằng biên giới phía Bắc! Tất cả làng mạc ở nước Hùng đều giết sạch, rửa máu sông núi nước Hùng!"

Nghe vậy, Liễu Thanh nhận nhiệm vụ kiểu quân đội tiêu chuẩn: "Rõ! Quân Phá Long lập tức lên đường!"

Sau đó, Tiêu Chính Văn mới chậm rãi bước xuống đài đấu võ, bước tới trước mặt Thiên Tử nói: "Thiên Tử, thần xin xuất trận!"

Thiên Tử hơi sửng sốt nói: "Vua Bắc Lương, cậu...”

"Giết người!"

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói hai chữ!

Thiên Tử hít sâu một hơi, sát khí đột nhiên xuất hiện khắp người, sau đó gật đầu: "Được! Bản quân hiểu rồi, phê chuẩn!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.