Chiến Soái Tiêu Thanh

Chương 25:




Chương 25

“Sau đó mẹ mày đó, sao ông lại sinh ra được một thằng súc sinh như mày chứ, hôm nay nếu như không đánh chết mày thì tao không phải là ba của mày nữa!”

Kim Chí Nam tức muốn bể phổi, bốp bốp bốp… Một cái lại một cái bạt tai rơi ở trên mặt Kim Chí Hùng, cho đến khi Kim Chí Hùng bị tát thành đầu heo, hơn nữa còn ngất đi, lúc này ông ta mới dừng lại.

“Chiến thần, là tôi không biết cách dạy con, xe không cần bồi thường đâu ạ, tôi sẽ bồi thường cho phu nhân một chiếc xe mới sang trọng hơn.”

Tiêu Thanh nói: “Tiền xe năm mươi mốt tỷ, tôi đã viết chi phiếu bồi thường cho con trai ông rồi, con trai ông đánh vợ tôi thì cũng phải chịu trừng phạt, còn ông làm hại một phương trời, ức hiếp trăm họ, muốn tôi tha cho ông cũng được thôi, quyên góp một nửa gia sản, nếu không sau này ông khỏi lăn lộn ở cái đất Cố Cảnh này nữa.”

“Dạ dạ dạ!”

Kim Chí Nam gật đầu như giã tỏi: ‘Quyên góp, phải quyên góp, bắt đầu từ hôm nay, Kim Chí Nam tôi vô cùng hối hận về những việc đã làm, nhất quyến không động vào những vụ làm ăn không đàng hoàng nữa!”

Dứt lời, ông ta còn mò từ trong túi của Kim Chí Hùng ra một tờ chỉ phiếu, xé nát ngay tại chỗ.

“Tự thu xếp ổn thỏa đi”

Bỏ lại một câu nói, Tiêu Thanh lái con xe Audi của Mục Thiên Lam đến ngân hàng Hoa Kỳ.

Kim Chí Nam khóc lóc.

“Còn nghĩ đến việc ôm bắp đùi Hộ quốc chiến soái thì có thể rạng rỡ vô cùng, nhưng ai ngờ lại bị tên súc sinh này phá hỏng chuyện tốt, con gái nhà ai mà có tương lai như vậy, có thể làm vợ của Hộ quốc chiến soái. Con trai tôi sao lại vô dụng thế này, không làm anh em của Hộ quốc chiến soái thì thôi đi, còn chọc người ta giận, tôi cân một đứa con trai vô dụng này làm chỉ chứ!”

Ông ta phẫn hận lại đạp Kim Chí Hùng mấy đá, sau đó mới bảo người đưa Kim Chí Hùng rời đi.

Lúc này, nhà họ Chu.

Sau khi Chu Chấn Phong nhận một cuộc điện thoại, vô cùng kinh ngạc và vui mừng kêu lên.

“Tin tức rất có giá trị! Con trai Kim Chí Hùng của Kim gia đắc tội với một người đàn ông ở đường Sang Nghiệp, bị người đàn ông kia cầm búa đá đập bể mười ngón tay, Kim gia rất tức giận mang người tới xem người đàn ông kia làm ai, nào ngờ người đó lại là Hộ quốc chiến soái, Kim gia sợ hãi quỳ ngay tại chỗ, dập đầu hết cái này đến cái khác, cuối cùng Kim gia còn đồng ý quyên góp một nửa gia sản mới làm cho Hộ quốc chiến soái hết giận, các người nói Hộ quốc chiến soái có phải là quá trâu bò hay không?”

Lời vừa nói ra, cả đám đông bùng nổi “Mẹ tôi ơi! Hộ quốc chiến soái thật là có cá tính!”

“Từ lúc Kim gia chiếm cứ Cố Cảnh đến nay, chưa từng chịu thiệt lớn như vậy!”

“Lần này Kim gia coi như là bị một vố đau, đắc tội Tôn sát thần – Hộ quốc chiến soái này, không chết cũng coi như là ông ta tốt số, quyên góp một nửa gia sản xem như là của đi thay người được rồi.”

Mục Hải Yến thì lại bụm mặt, si mê nói: “Hộ quốc chiến soái chồng tôi thật sự là quá ngầu, quá đàn ông, quá chính †rựuc, quá mạnh mẽ! Ngay cả Kim gia cũng phải quỳ xuống với anh ấy, một câu nói đã làm Kim gia quyên góp một nửa gia sản, Kim gia kia nếu như biết tôi là chiến thần phu nhân, chẳng phải cũng sẽ giống như chó chạy tới vẩy đuôi với tôi hay sao?”

Mục Hải Long cười ha ha, nói: ‘Em gái, em ngốc rồi à, còn nói lão ta là Kim gia nữa, kêu lão là Tiểu Kim đã là cho lão mặt mũi rồi.”

“Đúng đúng đúng!”

Rất nhiều người gật đầu đồng ý.

Mục Hải Long đang vui vẻ thì điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Sau khi anh ta nhận điện thoại xong, cả người nổi điên lên.

“Tôi nói mấy người có nhầm lẫn gì hay không, Hải Yến yêu cầu các người dừng chuỗi vốn của Công ty Feida, sao chủ tịch Lưu của ngân hàng Hoa Kỳ lại gọi điện tới cho tôi, bảo Công ty Feiyang trước hôm nay phải trả bốn mươi lăm tỷ, nếu không sẽ sử dụng biện pháp cưỡng chế, các người đã làm gì Feiyang vậy!”

“Để tôi hỏi xem thử.”

Chu Chấn Phong vội vàng gọi điện thoại cho chủ tịch Lưu.

Rồi sau đó, mặt đen anh ta lại nói: “Hải Long, chủ tịch Lưu nói, không có nhầm, Feiyang phải trả khoản vay ngay lập tức.”

“Con mẹ nói”

Mục Hải Long căm tức nói: “Hải Yến, cùng anh đi gặp chủ tịch Lưu, anh muốn hỏi ông ta xem, dám đòi khoản vay trước thời hạn với anh vợ của Hộ quốc chiến soái, ông ta còn muốn làm chức chủ tịch ngân hàng này hay không!”

“Được!”

Mục Hải Yến cũng rất tức giận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.