Chiến Quốc - Nhất Thống Thiên Hạ

Chương 47: Bạch Khởi!





Như vậy còn chưa hết, hành động thứ ba chính là trừng trị du côn ác bá làm hại đã lâu; hành động thứ tư là đoạt lại điền trang, đất đai trong tay quý tộc, phú thương Tần quốc trong Y Khuyết, tất cả sung vào quốc hữu, dân chúng Y Khuyết ít đất hoặc không có đất, hoặc người lập công trong chiến đấu sẽ được thuê đất này, hơn nữa thuế má thấp đến một thành!Vì ứng phó giằng co thời gian dài với Tần quốc, Thái tử Nhiên lại ra lệnh trưng binh.Trưng binh ngay tại chỗ, bất luận có tác dụng trong thời gian ngắn hay gia tăng sĩ khí, đây là lựa chọn tốt nhất.Vì cổ vũ người trẻ tuổi Y Khuyết gia nhập quân đội, Thái tử Nhiên khiến ra lệnh cho người đi dán bố cáo: Phàm là người kiểm tra sức khoẻ đạt tiêu chuẩn tòng quân, đều cho vay bốn mươi thạch ngô hoặc phí an gia tương đương, nếu chết trận sẽ cấp cho gia thuộc sáu mươi thạch ngô hoặc phí trợ cấp tương ứng, nếu bị thương nặng tàn tật, quốc gia cung cấp công việc đủ khả năng hoặc cấp cho năm mươi thạch ngô hoặc tiền tài tương ứng.Những hành động của hắn phấn chấn lòng dân Y Khuyết.Tuy tòng quân Tần quốc đãi ngộ hậu đãi, nhưng không cao đến thái quá như quân Hàn.Ba năm miễn thuế đủ để phần lớn dân chúng Y Khuyết sống tốt hơn rất nhiều, hơn nữa còn được cấp cho nhiều lương thực như vậy , bách tính toàn thành càng có lòng tin vào cuộc sống trong tương lai.Trong khoảng thời gian ngắn, người báo danh tòng quân nối liền không dứt, Bạo Diên vui mừng không nhỏ.Ngay cả việc gia cố phòng thủ thành trì, xây dựng công sự dã ngoại đều có dân chúng Y Khuyết nhiệt tình giúp.Dân chúng Y Khuyết nhiệt tình khiến cho Triệu, Ngụy hai quân hơi luống cuống chân tay, tiếp nhận, không phù hợp quân quy; không chấp nhận, rét lạnh nhiệt tình của dân chúng và không tiện.Cuối cùng, Triệu, Ngụy, Hàn ba quân bàn bạc, việc đào móc hành lang, chiến hào sẽ giao cho dân chúng Y Khuyết, thiết lập vật cản ngựa, chông sắt các chướng ngại vật sẽ do quân lính hoàn thành.Thái tử Nhiên cũng không thản nhiên tiếp nhận nhiệt tình của dân chúng Y Khuyết, hắn sẽ trả tiền công tương ứng cho dân chúng xuất công.
Cứ như vậy, dân chúng nhiệt tình cao hơn.Đối với tất cả những điều này, bao gồm Bạo Diên và các tướng lĩnh đều không phản đối.Nguyên nhân rất đơn giản, trong khi kiểm kê kho lúa, kho tiền, Thái tử Nhiên biết mình phát đạt! Thuế ruộng tràn đầy khiến hắn có đủ tài lực làm như vậy.Lúc đó, Thái tử Nhiên phản ứng đầu tiên là không để cho quân Triệu biết chuyện này, cũng may Trịnh Doãn dường như nhận được chỉ thị của Liêm Pha, ngoại trừ tuần đường phố trấn áp bọn đạo chích sẽ không xen vào việc quân Hàn kiểm kê sổ sách.

Không có cách nào, tiền tài động lòng người.Y Khuyết là tiền tiêu của quân Tần quốc tiến về phía đông vùng Trung Nguyên, tích trữ rất nhiều thuế ruộng, con số nhiều, vượt xa Thái tử Nhiên dự đoán.Năm vạn thạch lương thực chẳng qua là một góc của băng sơn, trải qua một ngày đêm công tác thống kê, thuế ruộng của Y Khuyết như sau: Lương có 45 vạn thạch, trong đó bốn mươi vạn thạch là lương mới; tiền tài một ngàn hai trăm vạn tiền, đều là thuế má của mười vạn dân chúng toàn thành Y Khuyết trong một năm.
Bởi vậy Thái tử Nhiên mới có sức lực, có lòng tin cho ra đãi ngộ như vậyDưới sự chung sức cố gắng của toàn thể dân chúng Y Khuyết thành, dã ngoại doanh trại, phòng thủ thành trấn đều diễn ra rất thuận lợi.

Chỉ mất hai ngày, tất cả công sự đều đã xây xong, chỉ chờ quân Tần đến.Tần quốc Nghi Dương trọng trấn, bầu không khí vốn yên lành hoàn toàn biến mất, thay vào đó là áp lực, bầu không khí khẩn trương.
Từ bốn mấy ngày trước nhận được tin tức Y Khuyết thất thủ, Hướng Thọ cũng có chút tâm phiền ý loạn.Tần quốc kinh doanh Nghi Dương trọng trấn ba mươi bốn năm.

Trước đây đánh hơn năm tháng mới đánh hạ Nghi Dương, có thể thấy được Nghi Dương hiểm trở.Bây giờ, trải qua nhiều năm kinh doanh như vậy, Nghi Dương hiểm trở, càng hơn lúc trước.
Hướng Thọ tất nhiên không lo lắng vấn đề Nghi Dương có thể thất thủ hay không, hắn quan tâm là Y Khuyết thất thủ mình nên tự xử thế nào.Nghi Dương cách Y Khuyết một trăm dặm, kỵ binh không quan tâm đến sức ngựa là có thể đến trong một ngày.Mấy ngày qua, Hướng Thọ mỗi ngày đều phái ra vài đợt thám báo đi vào Y Khuyết trinh thám quân tình, đoạt được tin tức trong ngày, quân Hàn đến, quân Triệu đến, quân Ngụy đến.Căn cứ thám báo hồi báo, liên quân ba nước nhiều đến hai mươi vạn quân.Con số này mang đến áp lực lớn cho Nghi Dương, đã không phải một vạn thiết kỵ Triệu quốc lúc đầu có thể so sánh.Phải biết rằng, phía sau Nghi Dương hơn hai trăm dặm chính là Hàm Cốc quan, nếu như Nghi Dương mất, Hàm Cốc quan sẽ bại lộ ra trước mặt quân tiên phong Sơn Đông sáu nước, sau này quân Tần có động tĩnh gì cũng bị Sơn Đông sáu nước biết.Quân Tần cố gắng mấy chục năm sẽ uổng phí, hắn cũng trở thành tội nhân của Tần quốc.Chính bởi vì biết được chỗ lợi hại trong đó, Hướng Thọ mới không có lỗ mãng xuất binh đoạt lại Y Khuyết thành.Đối với Hướng Thọ hiện tại mà nói, có thể bảo vệ Nghi Dương không mất chính là công lớn.Dưới sự an bài của Hướng Thọ, không ngừng có thám báo đưa tin về Hàm Cốc quan đi tới Hàm Dương.Hướng Thọ biết, nếu như Tần vương biết Y Khuyết đã mất chắc chắn sẽ giận tím mặt, nếu hắn báo tin chậm trễ sẽ khiến Tần vương bất mãn.
Nhất là nghe nói mười vạn đại quân của Hồ Dương đã bị tiêu diệt hoàn toàn ở Dã Vương, một khi tin tức này chứng minh là đúng sự thật, chắc chắn phải sẽ là một trận động đất lớn.Trên thực tế, bây giờ Tần vương cung như lâm vào trời băng đất tuyết.Hồ Dương binh bại Dã Vương, Y Khuyết mất, tin dữ liên tiếp làm cho vẻ mặt Tần vương càng lạnh lùng.Tuy ở trong đại điện, Tần vương lời nói rất ít, nhìn có vẻ đặc biệt bình tĩnh, nhưng người biết rõ Tần vương đều biết Tần vương lúc này mới là đáng sợ nhất.Nghe đồn ban đêm cùng ngày, trong vương cung có hơn bốn mươi hoạn quan, nô tỳ bởi vì một chút sai sót nhỏ đã bị Tần vương hạ lệnh kéo ra ngoài trượng giết chết, có thể thấy được Tần vương tức giận cỡ nào.Không ai sẽ ngu xuẩn đến mức bây giờ làm trái ý Tần vương, ngay cả Thừa tướng Ngụy Nhiễm lúc này cũng trở nên ngoan ngoãn nghe lời Tần vương.

Xế chiều hôm đó người mang tin tức, tám trăm dặm cấp báo bị phái ra ngoài.Vương chỉ:- Hồ Dương tang sư nhục nước, di ba tộc, tất cả gia sản sung công.Vương chỉ:- Lệnh Đại Lương Tạo, Vũ An Quân Bạch Khởi và Hoàng Việt xuất phát, lệnh mười vạn đại quân thay đổi tuyến đường đi Y Khuyết, cần phải tiêu diệt hết Triệu, Ngụy, Hàn ba quân, mười vạn đại quân tiếp viện cần phải ngày mai khởi hành!Vương chỉ:- Quận huyện ven đường cung cấp lương hướng cho đại quân, dưới quận trưởng, miệng ra lời phàn nàn, hành sự chậm trễ ảnh hưởng lương thảo, Vũ An Quân có quyền tiền trảm hậu tấu.
Nghi Dương quân phòng thủ phải nghe Đại Lương Tạo, Vũ An Quân điều khiển.Bạch Khởi xem chiến báo khẩn cấp trong tay, hắn khẽ cau mày.Căn cứ vào hiểu biết của hắn, Hồ Dương cũng là một tướng tài khó kiếm, tại sao lại thất bại trong ba ngày!Lúc này thì hay rồi, mười vạn đại quân của hắn cũng không cần trợ giúp Dã Vương, Triệu, Ngụy, Hàn ba quân đã đánh tới Nghi Dương.Nhưng mà, vì sao liên quân ba nước lần này lại to gan như thế? Chẳng lẽ cho rằng mình mấy năm qua không chinh phạt Trung Nguyên đã quên sự lợi hại của mình rồi sao? Nếu quả thật là như vậy, Bạch Khởi không ngại để cho bọn họ nhớ lâu một chút.Lại nói tiếp, Y Khuyết đúng là phúc địa của hắn.Hai mươi năm trước đánh một trận giúp hắn thành danh, hai mươi năm sau, hắn lại xác suất hai mươi vạn đại quân (bao gồm mười vạn đại quân tiếp viện đến sau) thân chinh Y Khuyết.Vậy thì để cho đao kiếm của hắn đồ sát Tam Tấn đến mức khiếp sợ! Để bọn họ biết quân tiên phong của hắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.