Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương

Chương 44: Khách Tới Chơi 2





“Thật ra ta chỉ muốn đi thăm Tô công tử mà thôi.” Bạch Tiểu Nhã nói xong lại hơi do dự, “Nhưng ta vừa mới nhìn thấy gạo nước bên ngoài...!liền có ý muốn cùng Tô công tử bàn bạc.

.."    “Bạch tiểu thư cứ nói đừng ngại.” Tô Vũ nói xong liền sai Mộ Tiểu Tiểu rót hai ly Linh Tuyển đặt trước mặt bọn họ, nói tiếp: “Nơi hoang dã, không có gì hay để chiêu đãi, Bạch tiểu thư xin thứ lỗi.”    Bạch Tiểu Nhã mí mắt khẽ động, mím môi dưới khăn che mặt, trên mặt hiện lên một tia ủ rũ, ta thừa nhận ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi không thể coi thường người như vậy, ta làm sao cũng có thể nói là Đông Châu quận người của Bạch gia, thân là người giàu có nhất Đông Châu quận, thứ gì chưa từng uống qua , không có rượu cũng không sao, ít nhất cũng có thể pha một bình trà, chẵng lẽ bọn họ cũng chỉ đáng giá một bình nước sôi để nguội này chiêu đã sao? Còn nói cái gì sơn dã chi địa, rõ ràng là đang coi thường người.    Hơn nữa, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng nàng lại nhìn thấy trong mắt Tô Vũ hiện lên một tia đau lòng, có nhầm lẫn gì không, chỉ là một cốc nước lạnh mà thôi, ngươi đau lòng cái rắm a, dù sao nàng cũng là mỹ nhân mà.
Nam nhân hoàn nhìn thấy nàng mà không đại hiến ân cần, đến chỗ ngươi liền một cốc nước đều cảm thấy không lỡ? Nhỏ mọn nhue vậy, ngươi còn là nam nhân không! Coi như ngươi mời ta uống ta còn khinh thường uống nha!    Tô Vũ thực sự đau lòng, một chai Linh Tuyền trị giá một nghìn kim tệ, vì lần trước đánh bạc, nhất thời suýt chút nữa mất sạch tài sản, sau đó trang hoàng lại nhà ở, bây giờ 1.000 kim tệ đối với hắn là rất lớn, sao hắn có thể không cảm thấy đau lòng?    "Ta vừa rồi nhìn thấy gạo Tô công tử trồng ở bên ngoài, xin hỏi...!có phải là gạo lần trước Tô công tử bán không?" Bạch Tiểu Nhã nén giận bình tĩnh nói, nhưng giữa chừng lại thêm ra rất nhiều khoảng cách không khó nghe ra được.    “Ừ.” Tô Vũ gật đầu, “Ta trồng loại lúa này.”    "Xin hỏi...!loại gạo này...!Tô công tử trồng được bao nhiêu?" Bạch Tiểu Nhã thăm dò hỏi.    "Rất nhiều, chỉ cần có ta ở chỗ này, loại lúa này có thể sản xuất vô tận." Lúa chỉ là cơ bản nhất của cây trồng, có tiền liền mua đất tự nhiên sinh trưởng nó vô thời hạn.    "Vậy loại gạo này của Tô công tử có thể bán cho Bạch gia chúng ta được không? Bạch gia cam đoan, tuyệt đối sẽ không để Tô công tử phải chịu thiệt thòi."    “Giao cho các ngươi bán?” Tô Vũ kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Nhã, nữ nhân này lợi hại a, quả nhiên là nữ nhi của nhà giàu nhất Đông Châu quận, nhìn thấy cơ hội làm ăn nhanh như vậy, lập tức tìm tới.

, rồi thảo luận với chính mình, có thể thấy được sự quyết đoán của nàng.    "Tô công tử, ngươi yên tâm, loại gạo này là độc nhất vô nhị ở Ngũ Châu đại lục, chỉ cần giao cho ta quản lý, nhất định có thể để nó phát triển giống như linh tửu của linh tộc." " Bạch Tiểu Nhã nói tiếp, Bạch gia bọn họ là thương nhân gia tộc, tự nhiên có phương thức làm ăn của mình.    Linh tửu của Tinh Linh tộc, Tô Vũ tự nhiên cũng có nghe nói qua, theo như lời của kiếp trước, chính là nhãn hiệu quốc tế, nguồn cung khan hiếm, chẳng những giá cao chót vót, hone nữa có tiền chưa chắc đã mua được, thu vạn người truy phủng.    Tinh linh tộc tọa lạc tại Bắc Châu, là một chủng tộc ôn hòa, chịu ảnh hưởng của tự nhiên, bẩm sinh đã có khả năng gần gũi với thiên nhiên, cũng là chủng tộc có khả năng sinh ra mỹ nam mỹ nữ cao nhất.    Nhưng mà, tham vọng của Tô Vũ không chỉ đơn giản như linh tửu của Tinh Linh tộc, hắn muốn biến toàn bộ Đại Vương Sơn trở thành thương hiệu số một của Ngũ Châu đại lục!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.