Dịch: Sylvesta
Trương Dụng bị Chiến Thiên Minh hỏi đến sợ run tại chỗ.
Hắn khẽ cau mày.
Mắt không nháy lấy một cái chăm chú quan sát Chiến Thiên Minh.
Thực sự không nghĩ tới, Chiến Thiên Minh nguyên bản vừa nhỏ yếu vừa khiếp đảm vậy mà trong chớp mắt lại trở nên thông minh như vậy? Dĩ nhiên có thể dựa vào một chút manh mối, suy tính ra nhiều tin tức như vậy, hơn nữa còn dám ở trước mặt mình đối chất?
Lẽ nào, những thay đổi này thật sự tất cả đều có quan hệ với việc Chiến gia huyết mạch thức tỉnh?
Nếu là như vậy...
Chiến gia huyết mạch chẳng phải là quá nghịch thiên?
Bừng tỉnh lại từ đống suy nghĩ hỗn loạn, Trương Dụng càng thêm kích động.
Đúng rồi.
Nếu như Chiến gia huyết mạch không nghịch thiên như thế thì vị đại nhân kia cũng đâu cần phí công sức lớn. Không những ở bên ngoài tìm đến bọn họ hoàn thành nhiệm vụ giám thị người Chiến gia, hơn nữa còn hứa hẹn nhiều chỗ tốt như vậy.
Vị đại nhân kia bỏ phí lớn như vậy, chỉ có thể chứng minh một chuyện.
Đó chính là...
Chiến gia huyết mạch có khả năng nghịch thiên.
Càng nghĩ như thế, Trương Dụng càng cảm thấy mọi chuyện đều trở nên hợp tình hợp lý.
Trong lòng càng thêm kích động.
Giết!
Nhất định phải giết Chiến Thiên Minh, sau đó tùy tiện thêu dệt một ít tin tức giả rồi báo cáo lại. Cho dù không chiếm được tưởng thưởng, cũng phải trước tiên chiếm lấy huyết mạch trong cơ thể Chiến Thiên Minh. Đây mới thực sự là bảo vật vô giá à!
Chỗ tốt mà vị đại nhân kia hứa hẹn căn bản không thể sánh cùng huyết mạch nghịch thiên của Chiến gia.
Nhìn thấy Trương Dụng không nói lời nào, Chiến Thiên Minh càng thêm vững tin.
Đứng sau lưng Trương Dụng thật sự có một bàn tay vô hình đang thao túng tất cả.
Điểm này, không còn phải nghi ngờ gì nữa.
Lúc này, Trương Dụng nở nụ cười.
“Ha ha...”
Hắn cười to đầy âm lãnh.
Nhìn Trương Dụng cười lạnh, Chiến Thiên Minh truyền đạt một cái mệnh lệnh cho Tiễn Lang Thú, để nó bảo vệ tốt Lưu Vũ.
Còn Trương Dụng?
Hắn muốn đích thân bạo chết tên khốn đó!
“Cẩu Đản, ngươi đừng có chạy lung tung, Tiễn Lang Thú sẽ bảo vệ ngươi.” Chiến Thiên Minh hướng về phía Lưu Vũ nói.
Lưu Vũ gật gật đầu.
Mà Tiễn Lang Thú cũng gầm nhẹ hai tiếng, đứng sát bên người Lưu Vũ.
Chiến Thiên Minh cất bước đi về phía trước.
Hai tay hắn nắm thật chặt đến nỗi quyền đầu cũng trở nên trắng bệch.
Lửa giận trong lòng bắt đầu cháy hừng hựcdường như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Trương Dụng nhìn Chiến Thiên Minh, dùng giọng mỉa mai nói: “Tiểu tạp chủng, tất cả võ kỹ của ngươi ta đều nắm bắt đến nhất thanh nhị sở. Ngươi thắng không nổi tađâu!”
“Lão tạp mao, ngươi cho rằng ta không biết ngươi vẫn luôn theo sau ta sao?” Chiến Thiên Minh trầm giọng nói.
Dáng dấp kia tựa như đang nói: Lão tử đã sớm đề phòng ngươi.
Kỳ thực, Chiến Thiên Minh cũng chẳng còn sát chiêu ẩn giấu nào. Những võ kỹ mà hắn nắm giữ, toàn bộ đều bị Trương Dụng nhìn thấy rồi.
Bất quá...
Hắn càng nói như vậy thì càng làm cho Trương Dụng có chỗ đề phòng, vướng tay vướng chân.
Đến thời điểm động thủ, hắn càng có lợi.
Cái loại chiến thuật tâm lý này, thời điểm trước đây Chiến Thiên Minh chơi game, sớm đã dùng qua rất nhiều lần.
Hiện tại tiến hành giống như ngựa quen đường cũ.
Nghe vậy, Trương Dụng trong lòng quả nhiên ngẩn ra.
“Lẽ nào, tiểu tử này còn ẩn giấu thủ đoạn khác?”
Tâm tư chợt lóe, Trương Dụng trong lòng nhất thời cảnh giác hai phần, không thể không đề phòng Chiến Thiên Minh. Dù sao, Chiến Thiên Minh triển khai ra những võ kỹ kia thực sự quá cường đại làm hắn nhìn mê tít cả mắt.
Đặc biệt là mấy chiêu trong đó, càng để tim hắn đập mạnh.
Hắn thậm chí hoài nghi, những võ kỹ kia có phải là truyền thừa võ kỹ của Chiến gia huyết mạch hay không?
Nếu như mình cướp đoạt huyết mạch của Chiến Thiên Minh, có thể nắm giữ những võ kỹ kia hay không?
“Nhất định là như thế!”
“Những võ kỹ kia nhất định là Chiến gia huyết mạch truyền thừa võ kỹ. Bằng không, hắn một tên tiểu tạp chủng ngay cả phía ngoài thôn cũng chưa từng đi ra, làm sao có khả năng học được võ kỹ mạnh mẽ như vậy? Thậm chí, cái thanh thần binh kia... nhất định cũng là thần binh truyền thừa?”
Trong lòng nói thầm, Trương Dụng càng thêm kích động.
Không chần chừ nữa.
Ra tay!
Bạch!
Trương Dụng đã không kiềm chế nổi.
Thân ảnh như điện mà lao tớiđi.
Cũng trong lúc đó, Chiến Thiên Minh cũng chuyển động, hơn nữa còn nở một nụ cười ngoan độc.
Bởi vì thời điểm Trương Dụng xuất thủ, hắn ở trên người Trương Dụng nhìn thấy một hào quang màu vàng tản mát ra.
Tia sáng kia chính là hào quang độc nhất vô nhị chỉ Boss mới có.
Hơn nữa, tia sáng kia rất mãnh liệt.
Tên này quả nhiên là một con Boss, hơn nữa còn là một con Boss ẩn.
Bạo hắn, nhất định phải bạo hắn!
Cửu Long bộ!
Cửu Long phiêu!
Vèo vèo vèo...
Vèo vèo vèo...
Trong lúc thi triển Cửu Long bộ pháp, Chiến Thiên Minh cũng bắn liên hoàn từng viên phi thạch.
Thạch thạch kinh phong, phá không xuyên thẳng tới Trương Dụng.
Trương Dụng cũng là lần đầu tiên thể hiện ra thực lực cường đại của hắn.
Tốc độ kia còn muốn ở trên Chiến Thiên Minh.
Nhanh như chớp giật!
Mười mấy viên phi thạch, dĩ nhiên không có nấy một viên bắn trúng hắn.
Vừa tới gần Chiến Thiên Minh.
Trương Dụng giơ tay ra chỉ pháp.
Bên trên đầu ngón tay, chân nguyên ngưng tụ như tinh mang, lộ ra khí mang sắc bén bá đạo.
“Ngưng Tinh chỉ!”
Vèo!
Một chỉ điểm ra, chỉ như tinh thiểm.
Nhanh!
Chỉ nhanh đến nỗi không kịp nhìn rõ.
Chiến Thiên Minh căn bản không tránh, hơn nữa cũng tránh không nổi.
Đồng dạng tức giận cũng ra một chỉ.
“Cửu Long chỉ!”
Chân nguyên ngưng tụ thành tiểu hình long khí quấn quanh ngón tay.
Bên trên ngón tay, vạch ngang hư không, như giao long phá không.
Phốc!
Hai ngón tay ầm ầm va chạm.
Lực lượng phản phệ nhanh chóng truyền ra, chấn động đến ngón tay Chiến Thiên Minh đều sắp đứt đoạn mất.
Trương Dụng cũng không khá hơn chút nào, trên ngón tay truyền tới cảm giác đau nhức không hề nhẹ nhàng hơn so với Chiến Thiên Minh, thậm chí càng cảm nhận sâu hơn.
Trương Dụng không khỏi biến sắc, trong lòng thất kinh.
“Tiểu tạp chủng này xuất ra cái chỉ pháp gì vậy? Lẽ nào cũng là truyền thừa võ kỹ?”
Không có bất kỳ câu trả lời nào.
Ngay khi Trương Dụng hơi biến sắc mặt, Chiến Thiên Minh rống giận.
“À à à...”
Cửu Long chỉ liên tiếp được điểm ra!
Vèo vèo vèo...
Vèo vèo vèo...
Hai tay Chiến Thiên Minh hầu như hóa thành tàn ảnh. Cửu Long chỉ pháp điểm ra dày đặc như mưa.
Trương Dụng mạnh nhất kỳ thực chính là chỉ pháp.
Mắt thấy một đống lớn tàn ảnh chỉ pháp đánh tới, hắn cũng cắn răng một cái đem lượng lớn chân nguyên trong cơ thể vận chuyển ra ngoài, tất cả đều ngưng tụ tại đầu ngón tay.
Từng chỉ nhanh chóng điểm ra đón cơn mua chỉ pháp của Chiến Thiên Minh.
Phốc phốc phốc...
Phốc phốc phốc...
Một đạo lại một đạo chỉ mang mạnh mẽ va chạm vào nhau bùng nổ trên không trung.
Trong nháy mắt, mấy trăm lần điểm kích được đánh ra.
Hô! Hô!
Sau lần so tài chỉ pháp cuối cùng, Chiến Thiên Minh cùng Trương Dụng từng người hướng về sau nhảy một cái.
Trương Dụng hơi nhướng mày.
Thực lực của Chiến Thiên Minh so với hắn tưởng tượng còn phải mạnh hơn một chút.
“Hừ! Tiểu tạp chủng, sao ngươi không dùng những võ kỹ mạnh mẽ kia đi?” Trương Dụng châm biếm.
Vừa nói hắn vừa cẩn thận đề phòng bị đánh lén.
Ngay thời khắc âm thanh hạ xuống, hắn lại điểm ra một chỉ.
“Ngưng Tinh Chiến Vương chỉ!”
Uy lực chỉ pháp này so với trước còn mạnh mẽ hơn. Nó chính là bản nâng cấp của Ngưng Tinh chỉ.
Tinh mang óng ánh đến loá mắt.
“Ngươi muốn xem vậy thì lão tử liền để ngươi xem cho đã mắt!” Chiến Thiên Minh gầm lên.
Hô địa!
Đón đánh Ngưng Tinh Chiến Vương chỉ của Trương Dụng chính là một chưởng vỗ tới.
“Kháng Long Hữu Hối!”
Ngay khi Chiến Thiên Minh vỗ ra một chưởng này, khóa miệng Trương Dụng hiện lên một tia cười lạnh. Tay hắn đột nhiên xoay một cái nhanh chóng điểm ra từng tia chỉ mang. Thân hình hắn giống như linh hầu bỗng nhiên uốn một cái vừa vặn tránh khỏi một chưởng của Chiến Thiên Minh.
Ầm ầm ầm...
Một chưởng đánh ra, long ảnh gào thét xông tới..
Đại thụ phía sau Trương Dụng khoảng một trượng, trong khoảnh khắc bị xoắn đến thân cây nứt toác nổ tung.
Cả cái cây to đùng bị kích bay ra ngoài.
Mà Trương Dụng sau khi xoay người thì lại tiếp tục đánh ra Ngưng Tinh Chiến Vương chỉ nhắm thẳng tới đan điền của Chiến Thiên Minh.
Nếu như một chỉ này thành công thì Chiến Thiên Minh chắc chắn sẽ bị phế hết công lực.
“Hừ! Tiểu tạp chủng, đi chết đi!”