Chí Tôn Ám Long

Chương 50: Vui vẻ không quạo




Lúc này, Đông đang sải bước trở về căn phòng của mình.
Đã gần 1 ngày trôi qua mà hắn chưa được ngủ, với tu vi của hắn thì 1 ngày không ngủ không nghĩa lý gì nhưng cơ thể hắn lại vẫn chưa thích nghi được với sự biến đổi cơ thể quá lớn trong 1 thời gian ngắn, vì vậy, vừa về đến phòng, hắn ngay lập tức lên giường đi ngủ.
Ngày hôm sau
Khi phi thuyền đang trôi nổi ở ngoài tinh không, hắn lúc này đã mơ màng thức giấc, nhẹ nhàng đưa tay lên dụi mắt nhằm tỉnh ngu thì hắn cũng thấy được 1 bữa ăn thịnh soạn đã được chuẩn bị trên bàn kèm theo lời nhắn
" Ta thấy đệ mệt nên ta không thức đệ dậy, khi nào tỉnh ngủ thì đệ dùng bữa nhẽ Ký Tên: Văn Thanh Kha cu to xinh gái "
" hà "
Đông cười thầm vì bức thư của Văn Thanh Kha và cũng cười thầm vì cách mà hắn đối xử với mình, vốn dĩ, ở thế giới của hắn thì con người đã không thể tin tưởng nhau rồi, còn thế giới Cường Gỉa Vi Tôn này thì càng không thể tin tưởng nhau được, ấy vậy mà 1 con người chịu biết bao gian truân vất vả, chịu đựng cúc hoa nới rộng từng ngày lại có một tâm hồn trong sáng và thánh thiện đến vậy
Dùng bữa xong, Đông liền ra khỏi phòng đi dạo cho thay đổi không khí, nhưng, bỗng đang đi lại nghe được tiếng người khác gọi mình
" Cầu Bại tên khốn kia, ngươi đứng lại cho ta "
" Bỏ 2 chữ đằng sau tên ta đi, ta là người tốt a "
" Hừ, tên vô lại nhà ngươi chính là người cướp suất vào Linh Đàm của đệ đệ ta đúng không, trong Linh Đàm ta không xử được ngươi nhưng ở đây thì ngươi đừng mong thoát được, khôn hồn thì khoang tay chịu trói để được hưởng sự khoan hồng "
" Ngươi là ai? Đệ đệ ngươi là ai? Ta đã làm gì sai? Ngươi có uống rượu hay hút đu đủ trước khi đến đây không? " Đông đáp lại
1 loạt câu hỏi được Đông đưa ra khiến hắn không khỏi rối não, nhưng cũng may rằng là hắn đã kịp nghe xong câu đầu, lúc này, hắn nhanh chóng phi thân lên trước mặt Đông, 1 tay bóp cổ, 1 tay khoang sau lưng tạo dáng kun ngầu rồi đáp lại:
" Ta tên Huyền Bá, đại ca của Huyền Đạo "
Mặc dù bị bóp cổ nhưng Đông vẫn không hề nao núng mà ưỡn ngực, lấy từ trong nhẫn ra 1 chiếc quạt vừa phe phẩy vừa nói:
" Chúng ta bình tĩnh mà nói chuyện, đàng nào ta cũng yếu hơn ngươi, ngươi còn lo ngại cái gì "
Thấy bộ dạng thư sinh của Đông, Huyền Bá suy ngẫm 1 chút rồi liền thả tay ra, lúc này, Huyền Bá trừng mắt nhìn Đông rồi nói:
" Hà, ta cũng không sợ ngươi chạy, hôm nay lão tử sẽ phế ngươi, khiến cho ngươi bị đuổi khỏi tông môn rồi sau đó lão tử sẽ đưa ngươi về rồi tử từ hành hạ ngươi đến chết, ta sẽ cho người thông nát hoa cúc bé nhỏ của ngươi để ngươi cảm nhận được nỗi đau mà sống không được, chết không xong "
" Chỉ 1 suất Linh Đàm mà như thù đ-t cả mẹ lẫn vợ ngươi vậy trời, vô Linh Đàm có 1 ngày thì cũng căng được nữa " Đông lớn giọng châm biếng
" A, Sắp chết nên láo à, được, ta sẽ thành toàn cho người " Huyền Bá tức giận hét lớn
" Bình tĩnh, vui vẻ không quạo "
" Quạo quạo con mẹ mày mà quạo, bố thích quạo đấy, xuống mà bình tĩnh với con mẹ nhà ngươi kìa " Huyền Bá vừa nói vừa đưa trảo thủ hướng Đông mà tới
Huyền Bá mặc dù có Tu vi Linh Tông, hơn hắn tận 1 đại cảnh giới nhưng nhờ có Vân Ảnh Bộ và sự lượn lẹo hết sức chuyên nghiệp của hắn nên không quá khó để tránh khỏi sát chiêu của Huyền Bá, bên cạnh đó Huyền Bá cũng không dám dùng chiêu thức quá mạnh để tránh sự chú ý, vì vậy, cuộc chiến của 2 người chỉ đơn giản như mèo vờn chuột và kèm theo 1 vài tiến kêu thảm thiết từ Đông.
Trong vòng gần 5 phút, mặc dù kĩ năng tránh né của hắn khá ổn áp nhưng với tu vi thấp kép cộng với sự tấn cấp quá nhanh khiến hắn bị dính khá nhiều hành lá. Cơ thể bê bết máu, thương thế nặng có, nhẹ có, nhưng đặc biệt là Huyền Bá đã đụng trúng nghịch " tổ " của hắn nên khiến hắn không khỏi tức giận mà dừng lại.
" Huyền Bá, ngươi nên biết đã đụng vào thứ không nên động, ngươi có biết ngươi đã đụng vào lòng tự trọng của ta không "
" Có chút nhỏ " Huyền Bá cười khà khà mà nói
" Ra đây nào JOKER của ta "
Âm thanh vừa dứt, từ tróng bóng tối bỗng hiện ra 1 chú hề nhồi bông với điệu cười man rợ, thân hình 2 màu đỏ đen cộng với những sợi chỉ dài khâu khắp người khiến cho con người ta không khỏi lạnh gáy khi nhìn. Chú hề vừa từ bóng tối bước ra đã xác định được mục tiêu của mình, lúc này, chú hề nhảy chân sáo đến trước mặt Huyền Bá kèm theo 1 nụ cười tươi đến rợn người mà nói
" Ngươi, sẵn sàng chưa.... "
Âm thanh day dứt đến lạnh người khiến hắn không khỏi lạnh gáy, nhưng, hắn là 1 Linh Tông tại sao lại sợ 1 vật nhỏ bé như vật, lúc này, hắn lấy hết dũng khí mà lấy ngón tay chọt vào chú hề rồi hướng Đông hét lớn:
" Ngươi muốn doạ ta bằng món đồ chơi rẻ tiên tiền này... "
" Xoẹt "
" Xì "
Âm thanh chưa kịp dứt thì từ cổ Huyền Bá từng giọt máu bắt đầu bắn ra, rồi từ từng giọt lại biến thành từng dòng cho đến khi đầu lìa khỏi cổ, Huyền Bá chết, Huyền Bá đã chết mà vẫn không biết mình chết, cái chết đến với hắn nhẹ như lông hồng vậy.
Lúc này, chỉ còn lại mình Đông và cái xác Huyền Bá, đang định thu dọn tàn cuộc thì bỗng từ đâu 1 lão gia phi tới chớp nhoáng mà hét lớn
" Ai dám làm càn! Ta thiến "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.