Chí Tôn

Chương 707: Kiếm lớn




- Ôi, nếu mẫu thân đại nhân muốn nghe, hài tử lặp lại một lần nữa là được.
Sở Vân thở dài nói.

- Đúng rồi. Vậy mới ngoan. Vậy mẫu thân làm món ăn ngon cho con.

Trong mắt Nguyệt Sương Vương tràn ngập tình thương và dịu dàng của từ mẫu.
Sở Vân lập tức hết chỗ nói rồi.
Mỗi một ngày, Sở Vân đều bớt chút thời gian, dành thời gian cho mẫu thân. Có đôi khi đi dạo phố, có đôi khi trò chuyện. Bất kỳ lúc nào, cảm giác ấm áp, tràn ngập ở trong lòng hắn, khiến hắn hạnh phúc không thôi.

- Đã trở về rồi sao? Nào, bữa tối đã xong rồi, cùng ngồi xuống ăn đi.

Trở lại Hỏa Đức Thành, Thư Thiên Hào an vị ở bên cạnh bàn ăn, cười ha hả chào hỏi.
Khí sắc của hắn vô cùng tốt, tóc mai vốn ngả màu đã chuyển lại đen bóng. Toàn thân như mới hai mươi tuổi, tinh thần chấn hưng.
Cánh tay vốn đã bị mất của hắn lại một lần nữa mọc ra. Đây cũng là nhờ Sở Vân đã mang về Tái Sinh đan. Đương nhiên, Tái Sinh đan là đan dược của Đan Châu, dược hiệu ở Tinh Châu cũng không ổn định. Sở Vân và các Cực Nhạc Tiên Phi phải luyện lại một phen, lúc này mới để Thư Thiên Hào dùng.
Sau khi có đủ lại hai tay, tu vi của Thư Thiên Hào lập tức đột nhiên tăng mạnh. Trong nửa tháng ngắn ngủi đã tăng vọt tới Quân Cấp đỉnh phong. Nguyệt Sương Vương đã đến, khiến hắn hết sức cao hứng. Đây là gặp lại cố nhân. Nhưng đồng thời, hắn cũng thường xuyên cảm thán, nếu Cổ Đan Vương tới nữa, vậy sẽ hoàn mỹ hơn nhiều.
Mỗi khi nhắc tới Cổ Đan Vương, vẻ mặt Nguyệt Sương Vương cũng không khỏi ảm đạm. Nhưng sự ảm đạm này, khác với vẻ tuyệt vọng ban đầu. Sở Vân từng nói cho nàng biết, mình đã từng gặp phụ thân, đồng thời còn được phụ thân trợ giúp. Muốn phụ thân sống lại, tuy rằng khó khăn, nhưng cũng có hy vọng rất lớn.
Nhi tử của mình là nhân vật Đế cấp. Nguyệt Sương Vương đã từng tận mắt nhìn thấy bản lĩnh của hắn. Nghe được hắn nói như vậy, Nguyệt Sương Vương đã vui mừng lại cảm động, đồng thời lại cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu. Nàng tin tưởng, nhất định sẽ có một
ngày như vậy, người một nhà sẽ lại đoàn viên.
Thay đổi vận mệnh, cứu vớt Thư Gia, chữa khỏi cánh tay đã mất của nghĩa phụ, hoàn lại ân tình ngày xưa, đến Đan Châu tìm mẫu thân mình.
Phần lớn mục tiêu ngày xưa đã thực hiện được. Đồng thời, chính hắn cũng tu hành đến Đế cấp, hiện nay chỉ còn lại có phụ thân Cổ Đan Vương còn đang Quỷ Châu.
Mặc dù biết phụ thân đã ngã xuống, nhưng Sở Vân lại không lựa chọn lập tức khởi hành nghĩ cách cứu viện.
Dục tốc thì bất đạt.
Hiện nay, hắn có được Đệ Nhị Linh Quang Đan, gần như tất cả Đế cường giả Hoàng cấp trong Cửu Châu cũng biết.
Và thân cận với trận doanh Tinh Châu, đều kéo đến làm quen với Sở Vân, hy vọng tiến hành hoạt động mua bán lâu dài. Trận doanh đối địch thì như hổ rình mồi, chú ý quan sát chặt chẽ nhất cử nhất động của Sở Vân.
Hắn ở trong đại bản doanh Tinh Châu, có Tinh Thánh ở trên đầu cầm giữ, tất nhiên những người khác không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng một khi hắn ra ngoài Tinh Châu, chấp hành nhiệm vụ vân vân, những kẻ mai phục và đánh lén hắn tuyệt đối không phải ít.
Thậm chí còn có thể có cả Tần Đế, Long Đế ở sau lưng tính kế.
Dưới tình huống này, nếu hắn còn đi dạo xung quanh, không phải tự mình tìm phiền phức sao?
Dục tốc thì bất đạt.
Thậm chí tại điểm này, nghĩa phụ Thư Thiên Hào và mẫu thân Nguyệt Sương Vương đều khuyên hắn không nên gấp gáp, từ từ sẽ đến.
Sở Vân liền quyết định, trong cuộc sống tiếp theo, bắt đầu dốc lòng tu hành.
Nếu đổi lại là cường giả Đế cấp bình thường, tất nhiên không thể co đầu rút cổ ở một chỗ. Vì sự phát triển của thế giới tiên nang, nhất định muốn làm càng nhiều nhiệm vụ để lấy thù lao. Cửu đại Thánh Nhân là đứng đầu trong Cửu Châu, tài nguyên nắm trong tay. Cường giả Đế cấp không thể không bán mạng cho bọn họ, công tác cho bọn họ.
Nhưng về điểm này, tuyệt đối không áp dụng được với Sở Vân.
Trước kia hắn có Tiên Thiên nguyên tinh, nhưng không thể đưa ra ngoài ánh sáng. Hiện nay có Đệ Nhị Linh Quang Đan, cái này khiến hắn có thể " đóng cửa ngồi trong nhà, tiền tài đưa lên cánh cửa".
Phải nói trên thế giới này, cái gì có thể kiếm được nhiều tiền nhất.
Đáp án chỉ có một, đó là lũng đoạn mậu dịch.
Một khi lũng đoạn, có thể điều khiển thị trường. Giá do mình định ra, không có bất kỳ sự cạnh tranh nào. Phần lớn cường giả Đế cấp, đều chủ động liên hệ với Sở Vân, yêu cầu mua Đệ Nhị Linh Quang Đan. Thậm chí trong đó, còn có một vài cường giả Hoàng cấp cá
biệt.
Tất nhiên Sở Vân sẽ không ngốc đến mức trực tiếp bán mẫu đan đi. Hắn bán lượng tử đan được sản xuất, kiếm được rất nhiều, có thể nói đầy chậu đầy bát.
Một đêm trôi qua rất nhanh, cảm giác thật tuyệt vời.
Sau khi hắn di chuyển vài loại Yêu thực, trong tay đã là hai tay trống trơn, thậm chí còn thiếu nợ Bạch Đế. Sau khi hắn bán Đệ Nhị Linh Quang Đan, hắn không chỉ trả sạch hết nợ, hơn nữa còn có thêm rất nhiều, có thể trợ giúp mãnh liệt trong việc phát triển thế giới tiên nang.
Quan trọng hơn chính là, ở trong quá trình giao dịch, hắn thành lập liên hệ, cải thiện quan hệ với phần đông cường giả Đế cấp Hoàng cấp mạnh mẽ.
Đây cũng rất chuyện bình thường, kinh tế ảnh hưởng ngoại giao nha.
Trong vòng tròn Đế Hoàng cấp, vốn chính là nhiều cá nhân như vậy, mỗi lần có gương mặt mới xuất hiện, đều khiến mọi người chú ý. Sở Vân có được Đệ Nhị Linh Quang Đan, trong quá trình không ngừng giao dịch, danh hiệu Linh Đế đã lan truyền đi rất nhanh.
Nhờ có Đệ Nhị Linh Quang Đan, hắn được mọi người gọi là Linh Đế. Điều này ngược lại khiến Sở Vân có chút bất ngờ. Tuy nhiên cái tên gọi Linh Đế này, cũng chỉ là danh hiệu thôi. Nếu tất cả mọi người gọi như vậy, Sở Vân cũng đơn giản nhận lấy.
Mặc dù ở tu ở Tinh Châu, nhưng trong khoảng thời gian này Linh Đế Sở Vân vẫn chính là nhân vật cường giả Đế Hoàng có phong cảnh có một không hai. Đọc Truyện Online
Có được Đệ Nhị Linh Quang Mẫu Đan, cũng giống như có được một mỏ vàng không ngừng cuồn cuộn tới. Tuy rằng trên phương diện này, Vân Đế cũng có sẵn năng lực chế luyện Đệ Nhị Linh Quang Đan, nhưng muốn luyện thành đan dược, cho dù Vân Đế tự mình ra tay, vẫn cần đến mấy trăm năm.
Dựa vào buôn bán Đệ Nhị Linh Quang Đan, Sở Vân ngày này thu được cả đấu vàng. Điều này khiến vô số cường giả Đế Hoàng cấp đều đỏ mắt không thôi. Rất nhiều người cũng bởi vậy đã có dụng ý bất lương, nhưng không biết làm thế nào. Sở Vân vô cùng cẩn thận, vẫn đóng quân ở Tinh Châu, ngay cả nhiệm vụ Tinh Thánh cũng không xen vào. Khiến rất nhiều kẻ muốn âm thầm ra tay cướp đoạt Đệ Nhị Linh Quang Đan cũng nổi giận không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.