Chí Tôn

Chương 646: Bất đắc dĩ





Ầm ầm ầm!
Ngay sau đó, Hỗn Độn Hải cuồng bạo trào tới tàn phá không gian này, bao phủ hoàn toàn khách sạn Long Môn.
Không gian sụp đổ.
Khách sạn Long Môn giống như phao trong nước, chỉ có thể không ngừng trôi theo hải lưu.
Mọi người ở trong khách sạn Long Môn, bị lắc lư đến mức thất điên bát đảo.
Điều tốt đẹp không tồn tại mãi. Mọi cửa sổ trong khách sạn Long Môn đều bắt đầu ngấm nước.
Dù sao Yêu binh Tiên Thiên này chỉ hơn mười vạn năm, đã dần dần không ngăn cản được sức mạnh của Hỗn Độn hải.

- Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh! Tiên Thiên Túy Tuyết Đao!

Sở Vân thấy tình hình không ổn, lập tức tung hai đại Yêu binh Tiên Thiên trong tay, cuối cùng tạm thời ổn định cục diện.
Nhưng chỉ có thể tạm thời.
Sức mạnh Hỗn Độn hải càng ngày càng mạnh, không ngừng xé rách, hao mòn. Giống như có ma quỷ vô hạn, không ngừng ở bên ngoài gặm cắn khách sạn Long Môn.

- Tiếp tục như vậy, tuyệt đối không ổn! Sức mạnh của Yêu binh Tiên Thiên vẫn yếu hơn Hỗn Độn hải. Sớm hay muộn, thành phòng tuyến sẽ sụp đổ.

Tửu Hào Vương tập trung quan sát một lát, giọng điệu trầm trọng nói.
Tinh Vũ tiên tử ở bên cạnh khẽ nhíu:
- Hiện tại chỉ có một biện pháp duy nhất, chính là tạo thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền hoàn chỉnh. Những năm gần đây, ta không ngừng suy tính, mơ hồ cho ra một kết quả. Đó là hoàn chỉnh Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, một tổ hợp Yêu binh Tiên Thiên như thế nào. Bảy mươi hai tỷ muội chúng ta, chỉ cần vượt qua Lôi Kiếp, tất cả đều tấn chức lên Tiên Thiên.

- Suy tính của ngươi có đáng tin hay không?

Hạ Phàm tiên tử lập tức hỏi.

- Ước chừng nắm được sáu phần chắc chắn.

Tinh Vũ tiên tử đáp.

- Đáng tiếc mấy năm nay, chúng ta cũng chỉ tập được tất cả tỷ muội ở đây. Tính cả Tinh Vũ tiên tử nàng cũng chỉ có hơn năm mươi người. Hiện nay lại không ra được, căn bản không thể thu thập được yêu binh tiên phi khác. Sao có thể tạo thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền hoàn chỉnh?

Có tiên tử nhụt chí nói.

- Điều này cũng không vấn đề gì.

Tinh Vũ tiên tử đắc ý giơ rướn mày.

- Những năm gần đây, ta vận dụng pháp môn suy tính, không ngừng thu thập yêu binh. Hiện nay số ta đang nắm trong tay, lại tính thêm phần Tiên Nang Vương đã giao cho Sở Vân hôm qua Sở Vân đã vừa đủ.

- Thật tốt quá, cứ như vậy, cuối cùng tỷ muội chúng ta có thể chân chính đoàn viên.

Lập tức, trong tiên phi dấy lên những tiếng hoan hô.
Sở Vân cũng không khỏi vui mừng, cao hứng thay cho các nàng.

- Tuy nhiên, chúng ta lần lượt chịu Thiên Kiếp sao? Thiên Kiếp như vậy gần như là vô cùng vô tận. Cho dù là Đường Cẩm Quốc dùng lực của toàn quốc, cuối cùng cũng thất bại.

Mặt Hồng Thường Tiên Tử đầy ưu sầu.

- Cho nên ta vừa rồi đã nói, đây là một cơ hội tuyệt thế.

Tinh Vũ tiên tử tiếp tục mở miệng nói, giọng điệu kích động.

- Nếu chúng ta độ kiếp ở trong Tinh Châu nhất định sẽ không thành công. Kiếp số nhiều năm trước lại trình diễn. Nhưng hiện nay chúng ta ở trong này, đây là một tiên nang tuyệt phẩm, tự thành hệ thống, có thể hoàn toàn ngăn cách lưới pháp tắc Tinh Châu.

Hiện nay, pháp tắc hỗn loạn, khi chúng ta độ kiếp, coi như là dẫn động cảm ứng pháp tắc, sinh thành Lôi Kiếp, cũng sẽ bị Hỗn Độn hải cuồng bạo cắn nuốt trong nháy mắt.
Đây là cơ hội tuyệt thế để tỷ muội chúng ta có thể đoàn viên!
Bất cứ việc gì cũng có tính hai mặt.
Tuy rằng Hỗn Độn hải cuồng bạo, vây khốn ở đám người Sở Vân. Nhưng về phương diện khác, nó lại ra sức cung cấp trợ lực rất lớn đối với độ kiếp của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền.
Nói nói tới đây cũng đủ rồi. Tất cả mọi người đều ủng hộ các Cực Nhạc Tiên Phi, tổ hợp thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền hoàn chỉnh.
Có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền cấp số Tiên Thiên, có thể hoàn toàn triệt tiêu sức mạnh ăn mòn cắn nuốt của Hỗn Độn hải. Đợi một thời gian sau, khi Hỗn Độn hải ổn định trở lại, Sở Vân lại thu thập tàn cục, thì đại cục đã định.
Đây là thời khắc kích động lòng người.
Cố gắng bao nhiêu năm, cuối cùng nguyện vọng ở sâu trong đáy lòng cũng đến lúc được thực hiện.
Những thiên chi kiêu nữ bị chế luyện thành yêu binh, không biết đã trải qua bao nhiêu đau khổ thăng trầm, nếm vô số phong sương tuyết vũ.
Thấy hơn mười tiên phi yêu binh còn lại, nhất tề nhập vào trong Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, rất nhiều Cực Nhạc Tiên Phi cũng không nhịn được rơi lệ đầy mặt.
Ngay cả hốc mắt của Sở Vân cũng phiếm hồng, cảm động thay các nàng.
Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền liên tiếp thêm mười chi tiết. Mỗi một lần khí tức của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, đều dày đặc thêm. Mỗi lần, đều xuất hiện một nữ tử dung mạo như thiên tiên.
Sau mười mấy hô hấp, bảy mươi hai vị tiên phi đều cùng tụ tập.

- Các tỷ muội, cuối cùng chúng ta cũng đoàn viên!

Các Tiên phi cùng ôm nhau.

- Đã bao nhiêu năm, vô số quang âm trôi qua, cuối cùng chúng ta đã thực hiện được lời thề lúc trước, chân chính đoàn tụ với nhau.

Có người chảy nước mắt vui mừng.

- Không ngờ giờ phút này cũng tới!

Có người ôm nhau khóc.
Đúng vậy bắt đầu, từ thời đại Đường Cẩm Quốc, vẫn kéo dài đến nay. Giờ phút này tới quá trễ, nhưng cuối cùng cũng không quá muộn.
Trong Khách sạn Long Môn tràn ngập sự ấm áp. Hỗn Độn hải đang cuồng bạo ngoài cửa sổ cũng bị người ta quên lãng.

- Các tỷ muội, ta muốn giới thiệu với các ngươi một chút. Minh hữu của chúng ta, công thần lớn nhất trong việc giúp chúng ta đoàn tụ!

Bỗng nhiên Hồng Thường Tiên Tử hô to một tiếng, Sở Vân được long trọng đẩy lên đài.
Sở Vân bất ngờ không kịp đề phòng. Chỉ một thoáng, vô số những đôi mắt đẹp chăm chú nhìn về hướng hắn.
Những nữ tử này đều xinh đẹp như thiên tiên. Trong đó, những đôi mắt đẹp có thâm tình, tò mò, cảm kích, sùng kính, không phải là ít.
Sở Vân nhún nhún vai:

- Ta chỉ là biết thời biết thế thôi. Tất cả đều dựa vào bản thân các nàng. Nhất là Hồng Thường Tiên Tử, còn có Tinh Vũ tiên tử. Công lao của hai nàng khiến tại hạ theo không kịp.

Các thiếu nữ vui cười.

- Thật đáng yêu dễ nhìn!

Có người kêu lên.

- À! Sở Vân công tử, luôn khiêm tốn như vậy cũng không tốt.

Có người ồn ào.

- Kể đi, hắn là nam nhân thế nào? Lại không động tâm với các tỷ muội?

Có người lặng lẽ nói chuyện với nhau.

- Nam nhân có thể chống lại mê hoặc, mới là nam nhân tốt.

Có người ra sức ủng hộ Sở Vân.
Ầm!
Đúng lúc này, khách sạn Long Môn lắc lư kịch liệt.
Bang bang phanh.
Rốt cuộc vô số cửa sổ không chống đỡ được áp lực của Hỗn Độn hải, bị va chạm mở toang ra. Hỗn Độn Hải mãnh liệt chảy vào.

- Không tốt. Sau khi Hỗn Độn hải cắn nuốt Thiên Kiếp, càng trở nên cuồng bạo! Chúng ta đã không ngăn cản được.

Tửu Hào Vương lộ vẻ hoảng sợ.
Một khi thật sự không thể ngăn cản được, bị cuồn cuộn Hỗn Độn Hồng Lưu cuốn đi.
Ngoại trừ một chữ chết, không kết cục nào khác.

- Kỳ quái, vì sao tỷ muội chúng ta đoàn viên, cũng hợp thành Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền hoàn chỉnh, nhưng không tấn chức lên Yêu binh Tiên Thiên?

Hạ Phàm tiên tử kinh ngạc kêu lên.
Bầu không khí chợt biến mất, vẻ mặt Sở Vân cũng nghiêm trọng.
Ngoài dự đoán của mọi người, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền vẫn chưa chưa tấn chức lên Tiên Thiên, chẳng lẽ Tinh Vũ tiên tử tính sai rồi?

- Kỳ quái, không thế sai được. Để ta tính lại!

Tinh Vũ tiên tử đầu đầy mồ hôi, ngón tay động liên tục, như hoa sen nở rộ, tinh quang sáng lạn.
Sau khi nàng tính xong, vẻ mặt càng thêm cổ quái.
Các thiếu nữ vội vàng hỏi. Tinh Nữ lại ấp úng. Trong số tiên phi mới thức tỉnh có một vị Toán sư. Nàng mở miệng nói:
- Tấn chức Tiên Thiên là không sai. Nhưng phải mở ra đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển! Chỉ có mở ra đại trận này, mới có thể phát huy được sức mạnh thực sự của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, phát ra nguyên tinh Tiên Thiên kéo dài vô tận. Có nguyên tinh Tiên Thiên cải tạo thân hình, tất cả chúng ta mới có thể tấn chức lên Yêu binh Tiên Thiên.

- Chúng ta mau mở đại trận này!

Hồng Thường Tiên Tử kêu lên.
Lần này ngay cả vị Toán sư này cũng ấp úng:

- Cái này, cái này... Muốn mở ra đại trận này, chắc chắn, chắc chắn phải âm dương tương sinh, nam nữ giao hợp. Chỉ dựa vào tỷ muội chúng ta, chỉ có thể nảy sinh âm khí, không thể nảy sinh dương khí. Không có âm dương lưỡng nghi liên tục thay đổi, khó có thể nảy sinh Nguyên tinh Tiên Thiên.

Tất cả mọi người nghe xong liền ngây người.

- Cái này... Chẳng lẽ muốn chúng ta?

Rất nhiều tiên phi lắp bắp. Rất nhiều người đỏ mặt.
Ầm!
Đúng lúc này, khách sạn Long Môn lại lắc lư kịch liệt. Hào quang do ba Yêu Binh Tiên Thiên Khách sạn Long Môn, Túy Tuyết Đao, Dịch Cân Tẩy Tủy Đỉnh, tản ra cũng dần tối sầm lại.

- Không tốt. Lầu một, lầu hai khách điếm đều bị Hỗn Độn Hải chảy ngược vào. Ta đến lầu ba ngăn cản một chút, cho các ngươi tranh thủ thời gian!

Tửu Hào Vương nghe được những lời này, vội vàng chạy trốn.
Lưu lại Sở Vân và bảy mươi hai vị tiên phi cũng không biết nói cái gì cho phải.
Mọi người đều yên lặng xấu hổ.
Oanh!
Lại là một trận lắc lư kịch liệt, dòng chảy Hỗn Độn dâng trào đến cực điểm sóng triều cuộn trào, truyền đến ngày càng rõ ràng.

- Không thể đợi thêm nữa.

Hồng Thường Tiên Tử dậm chân. Nàng dùng đôi mắt đẹp chăm chú mạnh mẽ nhìn về phía Sở Vân.

- Sở Vân công tử, lúc này nguy hiểm tới tính mạng. Tỷ muội chúng ta cũng không muốn thời gian đoàn tụ ngắn ngủi. Như vậy mong công tử giúp, phối hợp chúng ta cùng hoàn thành đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển!

- Cái này...

Sở Vân thoáng do dự một chút, khẽ cau mày. Nói thật hắn cũng không nghĩ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng tình huống hiện nay khẩn cấp, cũng chỉ có phương pháp này mới có thể tự cứu mình.
Sở Vân biết hắn không thể chết.
Tuy rằng Dạ Đế đã mất đi một, nhưng còn bốn vị phân thân Vương cấp ở lại Tinh Châu. Long Đế muốn thống nhất thiên hạ. Chư Tinh Quốc cũng cần hắn. Hơn nữa, phụ thân thân sinh hắn là Cổ Đan Vương cũng cần hắn giải cứu.
Hơn nữa, các Cực Nhạc Tiên Phi đều tự nguyện, hắn là nam nhân sợ cái gì?

- Chỉ có điều sau này, nên giải thích với Bích Hàm thế nào đây?

Trong lòng vô cùng buồn rầu, nhưng cuối cùng Sở Vân vẫn gật đầu, đáp ứng:

- Được rồi, để chúng ta cùng nhau tạo thành đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển!

Giờ phút này.
Sở Vân và bảy mươi hai vị Cực Nhạc Tiên Phi đều tiến vào trong Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền.
Lấy Sở Vân làm tâm trận, bảy mươi hai vị tiên phi xếp thành hình tròn, phân tán ở xung quanh hắn. Ống tay áo các nàng phiêu phiêu, trên người đều tản mát ra một hào quang trong suốt, không ngừng lóe ra. Một cỗ khí tức thần thánh trang nghiêm, càng ngày càng nồng đậm.
Còn đây là đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển!
Tuy là dưới tình thế bắt buộc, các thiếu nữ không thể không thành lập đại trận này, tiến hành tự cứu. Nhưng rất nhiều tiên phi, cũng không phải không có thiện cảm đối với Sở Vân. Thậm chí có thể nói, các nàng một đường đi theo Sở Vân, rất nhiều người đều có tình ý với hắn.
Chỉ có điều vẫn che giấu những tình ý, không thể hiện ra ngoài. Trong đó đại biểu tốt nhất chính là Hồng Thường Tiên Tử.
Nàng biết Sở Vân sớm nhất, và cùng từng Sở Vân chống cường địch, tận mắt chứng kiến Sở Vân từng bước trưởng thành.
Lúc này.
Nàng mặc Hồng Thường, ngồi lơ lửng giữa trời, đối diện với Sở Vân. Toàn thân giống như là một ngọn lửa xinh đẹp thiêu đốt.
Đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển chuyển động. Hồng Thường Tiên Tử chính là người đứng đầu bảy mươi hai tiên phi, tất nhiên là vị đầu tiên bay về hướng Sở Vân.
Ngượng ngùng trước ánh mắt của các thiếu nữ khác, Hồng Thường Tiên Tử và Sở Vân ôm nhau.
Sở Vân tâm thần trong sáng, thân thể theo nhịp vận động của đại trận mà chuyển động, tất nhiên ôm lấy vòng eo của Hồng Thường Tiên Tử. Lập tức, một cảm giác mềm nhẵn nhẵn nhụi truyền đến, khiến tâm hắn không khỏi nhộn nhạo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sở Vân cảm giác được, hắn đang ôm không phải nữ tử thế gian, mà là một trận gió, nhẹ nhàng mơ hồ, lại như một ráng đỏ, đẹp mắt ấm áp.
Hồng Thường Tiên Tử có sóng tóc suôn dài, xinh đẹp. Khuôn mặt trong suốt tuyết trắng. Ngũ quan tinh xảo quyến rũ động lòng người.
Giờ phút này, trên mặt nàng hiện lên những mảng đỏ ửng, sóng mắt lưu chuyển, chu môi khẽ cắn, ẩn tình nhìn thẳng vào hai mắt Sở Vân.
Ánh mắt Sở Vân trong suốt như nước, cánh tay phải của hắn nhẹ nhàng dùng sức, kéo Hồng Thường Tiên Tử vào trong lòng. Tay trái cầm lấy cánh tay như ngọc của nàng.
Tay Hồng Thường Tiên Tử, trong suốt trắng nõn, mềm mại như không có xương. Sở Vân cầm, thật giống như cầm chiếc lá non, thoải mái mà lại mềm mại.
Hắn ngửi được một mùi thơm. Đây là mùi thơm của cơ thể Hồng Thường Tiên Tử, giống như hoa hồng nồng đậm, tràn ngập nhiệt tình và mê hoặc.
Ngượng ngùng trước ánh mắt phần đông tiên phi, bọn họ nhẹ nhàng cởi áo của nhau, thẳng thắn thành khẩn sát lại.
Hồng Thường Tiên Tử đẹp đến mức rung động lòng người!
Cổ nàng tao nhã, giống như thiên nga tuyết trắng. Xương quai xanh tinh xảo, hai bầu ngực cao ngất, ba đào mãnh liệt. Eo nhỏ đầy đặn, hai chân thẳng, bày ra những đường cong mê hoặc... Tất cả đều khiến người ta lưu luyến không nỡ quay đi.
Toàn thân nàng giống như làm bằng ngọc vậy, trong sự mềm mại có trắng mịn như tuyết.
Các thiếu nữ thì phát ra một tiếng thở nhẹ. Các nàng thấy được lợi khí của Sở Vân.
Rất nhiều người mở mắt trừng trừng, lấy tay che miệng, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.