Chí Tôn

Chương 425: Tiểu Tiên Thân (hạ)




Sau cùng Sở Vân hủy diệt thi thể, xóa dấu vết, thả lửa xuống. đốt Ngọc Thư Sinh thành tro bụi. Gió núi thổi qua, khói bụi bay tứ phía, ai còn có thể tìm được Ngọc Thư Sinh?
- Không biết Ngọc Thư Sinh mất tích, Giang Hán Quốc chủ sẽ có phản ứng gì? Nói chung nơi này không thể ở lâu. Ta trở về Chư Tinh Quần Đảo càng sớm càng tốt.
Dù sao đi nữa, tiêu hóa truyền thừa của Vạn Thú Vương cũng không hề đơn giản. Hơn nữa, tiếp tục khổ tu, trong khoảng thời gian ngấn khó có thể đạt được thành quả. Lúc này Sở Vân quyết định lên đường trở về.
Hắn có Hồng Yêu không màu bao phủ quanh thân, bay trên không trung. không ai phát hiện được.
Ba ngày sau, hắn trở lại mảnh đất liền trước kia, tìm thấy chiến hạm Thư gia vẫn chờ đợi hắn. Trông thấy Sở Vân quay về, tướng sĩ Thư gia trên chiến hạm cũng vô cùng ngạc nhiên.
Hình dáng Sở Vân thay đổi rất lớn, toàn thân như là đã lột xác. Trong khoảng thời gian ngẳn tướng mạo ngự yêu sư có thể chuyển biến, kẻ ngu đần cũng có thể khác định, phải có yêu vật vô cùng kinh khủng mới đạt được, bởi vì linh khí truyền cho chủ nhân yêu vật lại mới có thể có hiệu quả mạnh như vậy.
Không cần bàn cãi, chuyến này thiếu đảo chủ đã có thu hoạch rất lớn.
Chiến hạm bí mật khởi hành, trên thuyền Sở Vân thông qua Bạch Ngọc Tín Thiên Ông truyền đạt tin tức. Trong khoảng thời gian hắn còn chưa quay về Thư gia đảo. Tin tức hắn khiêu chiến với Tiểu Tiễn Thần đã lan truyền khắp Chư Tinh Quần Đảo.
7 ngày sau, hắn quay về Thư gia đảo, Tiểu Tiễn Thần sớm đã chớ đợi hắn trên đảo.
VỊ tiểu vương tử Mông Nguyên Quốc này, rất giống Mông Nguyên Quốc chủ. Hắn mặc bộ vò bào màu xanh da trời bó sát người. hiện ra dáng vẻ cường tráng. cao ngất. giống như một cây thương.
Hai mắt hắn, khi thì lóe ra lệ mang khiến kẻ khác không dám nhìn vào. Sở Vân vừa trông thấy hắn, đã biết hắn là nhân vật điển hình của Mông Nguyên. tính tình hào sảng. không dựa theo khuôn mẫu nào cả, quý trọng anh hùng.
- Tiểu Tiễn Thần uy danh lừng lẫy, như sấm bên tai. Hôm nay trông thấy, quả thực là rồng trong loài người.
Sở Vân nhìn một hồi, sau đó cười ha hả.
Trong lúc hắn nhìn Tiểu Tiễn Thân, vị Mông Nguyên vương tử này cũng đang nhìn Sở Vân.
- Ngươi chính là Sở Vân, vì sao diện mạo của ngươi khác xa những gì phụ vương ta miêu tả?
Trước tiên hắn cảm thấy kinh ngạc, nhàn thần lóe sáng. cười rộ lên.
- Ta đã hiểu, xem ra tin đồn ngươi và đám người Yên Chi Môn thu được bảo tàng của Vạn Thú Vương là sự thực.
- Hiện nay, ngươi có thể khống chế mấy đầu Linh Yêu?
Hắn hỏi.
- Cũng không chế được không nhiều, chỉ vài đầu mà thôi. Kết quả thực sự, chỉ có chiến đấu mới có thể nhìn ra. Ngươi nghĩ sao?
Sở Vân cười ha hả nói. Nếu như nói với đối phương. hiện nay chính mình đã khống chế 8 đầu Linh Yêu, và vô số Đại Yêu, Tiểu Yêu. Thậm chí còn ký kết khế ước liên minh với 7 đầu Kiếp Yêu, chuyện này còn không khiến hắn sợ hãi?
- Nhìn huynh đài tự tin như vậy, tướng mạo cũng xảy ra chuyển biến, nhất định là mới thu phục được Linh Yêu cường đại. Chuyện này cũng tốt, ta có 5 đầu Linh Yêu, nguyên bản ta cho rằng ngươi chỉ có 2 đầu Linh Yêu, thắng mà không vò. Bây giờ rất có ý tứ.
Ngừng lại một chút, Tiểu Tiễn Thần lại nói.
- Bất quá, danh tiếng của huynh như sấm đánh bên tai, vang dội hơn ta nhiều lắm. Lấy một địch vạn, loại chiến tích này thật khó có thể tưởng tượng. quả thực không biết huynh đài làm như thế nào?
- Trước khi nói những chuyện này, chúng ta đánh một trận đi.
Sở Vân khiêu chiến nói.
- Đừng vội, huynh đài vừa mới từ Dao Sơn Quốc trở về, thân thể mệt mòi, trước hết hãy nghỉ ngơi một đêm là hơn cả.
Tiểu Tiễn Thần xua tay nói. Hắn nhận thấy trên khuôn mặt Sở Vân có vẻ phong trần, không muốn chiếm tiện nghi.
Nhàn thần Sở Vân lóe sáng, gật đầu nói:
- Tốt lắm!
Đương nhiên hắn rất tự tin đánh thắng Tiểu Tiễn Thần trước mặt, thế nhưng, nếu như mạnh mẽ khiêu chiến, ngược lại có vẻ khinh thường đối phương.
Chuyện này không giống cuộc chiến với Ngọc Thư Sinh, đó là cuộc chiến sinh tử không người xem.
Còn trong khi giao chiến chiến cùng Tiểu Tiễn Thần, không chỉ có vạn người chú ý tới, hơn nữa song phương cũng không đơn độc, mà sau lưng đều có thế lực. Trận chiến này, chỉ có thể bàn luận, nhưng cũng không phải là trận luận vò thông thường, mà mang tính chất ngoại giao nồng hậu.
- Xem ra, chuyến này con ta đã có thu hoạch lớn!
Ly biệt hơn 2 tháng, Thư Thiên Hào trông thấy dung mạo Sở Vân đại biến, vừa mừng vừa sợ.
- Ha ha, nghĩa phụ, lần này đâu chỉ là thu hoạch lớn, nói ra e là người phải giật mình!
- Hả? Ta đây muốn nghe qua một chút. Mông Nguyên vương tử, thỉnh nghỉ ngơi một đêm, ngày mai luận võ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Thư Thiên Hào ứng phó tràng diện.
- Cha con gặp lại, ta là ngoại nhân sẽ không làm phiền.
Tiểu Tiễn Thần cũng rất biết điều, lãng cười một tiếng, rồi đi ra ngoài.
Thư Thiên Hào liền dẫn Sở Vân tới mật thất, trong lúc đó hai cha con còn có một hồi mật đàm.
- Cái gì? Con đã thu được toàn bộ truyền thừa của Vạn Thú Vương?
- Trời ah! Ta không có nghe nhầm chứ, 7 đầu Kiếp Yêu?
- Thông Linh Xà, trên thế gian này có loại yêu thú nghịch thiên này? Tuyệt mật, đây là chuyện tuyệt mật. Không thể để người thứ 3 biết được.
- Ngọc Thư Sinh cũng chết dưới tay con? Uhm, không sao cả, giết được là tốt. Ngươi nghĩ có thể đụng tới con ta, tiểu tử! Ngay cả chuyện này bị bại lộ cũng có sao? Chư Tinh Quần Đảo có yêu vật số mệnh của ngũ đức vương, trước kia Giang Quốc hắn có chủ ý đánh qua, thế nhưng chẳng phải lần nào cũng đều thất bại thê thảm mà về sao?
Thư Thiên Hào nghe Sở Vân nói, tâm tìm liền bị kích động. Hắn chân tình thổ lộ, nghe được Sở Vân gặp phải nguy hiểm, thần tình liền ngưng trọng. Cho đến khi Sở Vân nói đến thu hoạch, hắn mới nhướng mày, cười ha hả. Sau cùng nói đến Ngọc Thư Sinh, hắn vỗ ngực, bảo Sở Vân yên tâm, tất cả mọi chuyện đều có hắn gánh vác!
Tuy rằng Thư Thiên Hào không phải là người thân sinh ra Sở Vân, thế nhưng trong lúc đó, chẳng khác nào cha mẹ ruột. Ngoài những bí mật, Sở Vân sống ở ngoài, còn các chuyện tình khác, cũng không có gạt được Thư Thiên Hào.
- Tốt, tốt. Vốn ta có chút lo lắng về chuyện luận vò. Hiện nay, xem ra, tiểu tử kia đã gặp xui xẻo. Hãy để nghĩa phụ chứng kiến con đánh bại hắn, hãy để thế nhân biết được con của ta mới là đệ nhất thiếu niên.
Thư Thiên Hào nắm chặt song quyền, động viên Sở Vân.
- Không phải sợ Mông Nguyên Quốc, tuy là quái vật lớn, là đảo quốc nhất lưu. Thế nhưng Thư gia chúng ta cùng không phải ngồi không. Hãy đánh ra uy phong của Thư gia chúng ta! về chuyện tình Thông Linh Xà, đừng vội. Con có hiếu tâm là tốt rồi, nghĩa phụ ghi nhận. Thứ linh quang này, ai cũng chê ít. Chuyện tình thông linh giúp ta, không nên miễn cường.
Thư Thiên Hào không muốn làm ảnh hưởng tốc độ phát triển của Sở Vân, liền cự tuyệt Sở Vân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.