Chí Tôn

Chương 402: Trứng yêu thú thần bí (hạ)





- Ta còn nhớ rõ thần tình của lão chủ nhân mừng rỡ khôn xiết, nhưng lại hiện lên vẻ đau thương tịch mịch, trong miệng thì thào: "Vì sao ta không sớm đạt được nó? Yêu thú quý hiếm như vậy, mà lại phải lưu lại cho hậu thế". Lai lịch của quả trứng yêu thú này rất thần bí, tựa hồ như một kiệt tác vậy. Đáng tiếc lão chủ nhân đã cao tuổi, cảm thấy thời gian không còn nhiều, cho nên không đào tạo...
Không cần bàn cãi, đây chính là một loại yêu thú rất thần bí.
Nó quý giá đến mức, ngay cả Vạn Thú Vương cũng phải dung động, không muốn phá hư.
Sở Vân nâng quả trứng yêu thú này lên, liếc mắt nhìn qua, cũng chỉ cảm thấy quả trứng yêu thú này tối đen như mực, nếu như nó không ở bên trong bảo tương, có lẽ hắn chẳng thèm để ý tới. Quả thực hắn cho rằng đây chính là một khối ngoan thạch.

- Được, sau này ta sẽ ấp quả trứng yêu thú này, rốt cục sẽ xuất hiện loại yêu thú gì, có thể để Vạn Thú Vương coi trọng như vậy.

Hắn cẩn thận thu hồi vào bên trong Tiên Nang Tinh Hải Long Cung.

- Rõ ràng bên trong bảo tương của lão Lộc cũng không phải quyển trục quý tâm đắc của lão chủ nhân. Chuyện này rất phiền phức, lẽ nào nó ở trong bảo tương của Phong Hầu Tử?

Không đạt được vật phẩm như ý muốn, Vân Sí Hổ liền chau mày. Với thực lực Kiếp Yêu như hắn cũng đều biểu hiện thần sắc vô cùng lo lắng.

- Nếu như ở chỗ Phong Hầu Tử, như vậy phải làm thế nào?

Ma Thiên Tử Thứu chìa hai tay ra, thần tình thống khổ.

- Đừng vội, vẫn còn hai Thanh Đồng bảo tương khác. Có lẽ Điện Mang Lôi Mao Thụ cất giấu bảo tương ở nơi nào đó.

Hai mắt Hủ Độc Bích Hổ chớp chớp, giọng nói mang theo một chút hi vọng.

- Còn lại 2 kiện bảo tương thôi sao? Chẳng phải 8 kiện truyền thừa của Vạn Thú Vương, bất quá Sở Vân ca ca mới thu được 5 kiện, như vậy không phải vẫn còn 3 kiện sao?

Hai mắt Phi Yến mở to, bấm bấm đầu ngón tay, hiếu kỳ mà hỏi.
- Aizzz, vốn có 8 kiện bảo vật truyền thừa. Thế nhưng mấy vạn năm trước, Thanh Đồng bảo kiện do Tiểu Mộng trông coi, đột nhiên bạo tạc rồi. Bàn Long Hào Giác bên trong chạy ra ngoài. Hắn cũng Kiếp Yêu, do lão chủ nhân cướp được, trong lòng vẫn chưa chịu khuất phục. Trong lúc bất ngờ, chúng ta không kịp xuất thủ, khiến hắn thoát khỏi Khu rừng vô tận.
Bích Lạc Tinh Đình thở dài nói.

- Rõ ràng bảo bối tự mình trốn thoát... Thật đáng tiếc ah!

Phi Yến chau mày, trong miệng lẩm bẩm đầy vẻ nuối tiếc.

- Không sao. Bàn Long Hào Giác, vốn là yêu thú để Vạn Thú Vương chỉ huy yêu thú, vận dụng nhạc khí bày Bát Quái Chiến Trận. Nhưng, hiện tại ta đã có Bích Hải Triều Sinh Tiêu của Hải Long Vương, hoàn toàn có thể thay thế.

Sở Vân giơ tay chặn ngang, trên mặt không có bất cứ chút thất vọng nào

- Bất quá nghe ngữ khí của các ngươi, dường như yêu thú thủ hộ tiếp theo là một con khỉ, hơn nữa rất đặc biệt phải không?

- Aizzz, đâu chỉ có quái dị, quả thực khiến chúng ta đều phải phát điên!

- Hắn đã từng là yêu thú chuyên dùng để chiến đấu của lão chủ nhân, tu vi của hắn so với chúng ta mạnh hơn rất nhiều. Không có lão chủ nhân áp chế, bản tính bừa bãi của hắn lại bộc phát, vùng vẫy ngang dọc, coi trời bằng vung. Tại Khu rừng vô tận, không ai có thể áp chế hắn.

- Hắn dẫn tộc đàn của chính mình ức hiếp bách thú, xưng vương xưng bá. Chúng ta đều phải chịu sự áp chế của hắn!

- Đặc biệt là, hắn đam mê tửu sắc, thích rượu ngon, thương xuyên bắt người cống nạp, để thỏa mãn cơn nghiện rượu của hắn. Hơn nữa còn là kẻ hiếu sắc, ngay cả Vân Sí Hổ đại tỷ và Tiểu Mộng muội muội cũng muốn động tới. Nguyên nhân chúng ta muốn rời khỏi Khu rừng vô tận cũng chính là vì hắn.

Mấy vị Kiếp Yêu thay nhau nói, đều kể về nỗi khổ của chính mình. Khiến đám người Sở Vân nghe xong, đều không nói ra lời.
Lại có yêu thú mạnh mẽ như vậy sao?
Không chỉ có xưng bá xưng vương, mà còn bắt người phục tùng, đam mê tửu sắc, thường xuyên quấy rầy các Kiếp Yêu khác?

- Ha ha ha. Không ngờ yêu thú cũng giống như con người.

Bắc Quang Quang vẫn bị Vân Sí Hổ giam cầm, lúc này nghe xong phát ra tiếng cười lớn.
Sở Vân cũng liếc mắt nhìn Vân Sí Hổ, thầm nghĩ:

- Yêu thú đúng là yêu thú, mùi vị quá nặng, ánh mắt tầm thường khó có thể đoán ra.

- Aizzz. nhớ lại, quả thực là một câu chuyện buồn. Ta cũng bị con khỉ điên kia làm phiền, không thể làm gì khác hơn đành phải bế quan trốn tránh hắn. Những ngày này sinh hoạt trong bóng tối, thật không phải là người.

Mầu lão hổ rưng rưng nước mắt, cúi đầu nói.
Mấy vị Kiếp Yêu vội vã an ủi nàng.
Bích Lạc Tinh Đình cũng vỗ vai nàng, nói:

- Chuyện này cũng không phải đã qua rồi sao? Đừng khóc, đừng khóc nữa mà. Chúng ta hãy cùng đi tìm Điện Mang Lôi Mao Thụ, xem Thanh Đồng bảo tương cất ở nơi nào. Có lẽ bí quyết tâm đắc của lão chủ nhân, cất giấu ở chỗ này.

- Đúng vậy, đúng vậy! Không hẳn đã ở trong tay con khỉ kia!

- vẫn còn có hi vọng.

Chúng yêu còn chưa dứt lời, đúng lúc này, từ ngoài cốc truyền đến tiếng hô lớn.

- Là Lộc gia gia sao? Ta chính là Tiểu Lôi Mao, nghe nói người thừa kế đã tới đây. Cho nên ta đến đây để dẫn đường tới chỗ bảo tương.

- Tiểu Lôi Mao, đó chẳng phải là Linh Yêu có 9000 năm tu vi, là gốc Điện Mang Lôi Mao Thụ có cấp tu vi chỉ đứng sau lão Lôi Mao sao?

- Tốt, tốt quá! Không cần chúng ta tìm kiếm, hiện tại đã có Tiểu Lôi Mao đích thân đưa chúng ta tới.

Chúng yêu nghe vậy, hết thảy đều vui mừng.
Tiểu Lôi Mao hóa thành hình người, dáng vẻ gầy yếu, toàn thân bao phủ bằng bộ lông màu lam, thoáng nhìn trông giống như một con khỉ. Bất quá, trên người có thương tích, mặt mũi bầm dập, vô cùng nhếch nhác.

- Tiểu Lôi Mao, ngươi làm sao vậy?

Cửu Sắc Lộc hỏi.

- Ô ô ô...

Tiểu Lôi Mao khóc nức nở, nói:
- Lộc gia gia làm chủ cho ta ah. Cũng bởi con khỉ kia, chạy tới chỗ ta đánh loạn, bắt ta giao Kiếp Yêu tinh cho hắn. Nhưng ta không giao ra? Hắn lại nói, tướng mạo của ta khá thân thiết, nên đầu nhập vào tộc đàn của hắn, khi được ăn thịt uống rượu sẽ phát triển rất nhanh. Ta là một gốc cây nha, uống rượu còn chẳng được, làm sao có thể ăn thịt được?
Tiểu Lôi Mao cảm thấy không chịu đựng được nữa, vừa vặn nghe được người thừa kế xuất hiện, hắn liền ôm bảo tương chạy tới, tìm kiếm sự che chở. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trong thanh âm gấp gáp. Sở Vân đã mở bảo tương này ra.
Bên trong là một quyển trục, ghi chép một môn lôi pháp thúc đẩy sự sinh sôi phát triển. Đó chính là cách thức luyện đan thượng đẳng, trước kia Vạn Thú Vương dựa vào Điện Mang Lôi Mao Thụ để tiến hành lôi pháp luyện đan. Luyện chế ra Thanh Đà Đan, Tạo Hóa Đan... Giá trị vô cùng lớn.
Thế nhưng chúng yêu đều hiện lên vẻ sợ hãi thấp thỏm lo âu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.