Chí Tôn

Chương 385: Đạo Pháp Hồng Lưu (thượng)




Sở Vân đã nỗ lực nhiều hơn nàng, thậm chí mạo hiểm bị nhốt trong sương mù dày đặc, gánh chịu áp lực cực lớn, hắn tự tin phán đoán của mình, mới có thu hoạch như vậy.

- Tiểu Bá Vương, Tiểu Bá Vương, hắn quả thực có tiềm lực hùng bá thiên hạ.

Hoa Mai lẩm nhẩm tên hiệu Tiểu Bá Vương mấy lần, rút cuộc đã hiểu rõ vì sao thế nhân lại đánh giá Sở Vân như vậy.

- Năm đại Linh Yêu! Hắn chỉ mới mười lăm tuổi, còn nhỏ hơn ta bốn tuổi, vậy mà đã sở hữu chiến lực năm đại Linh Yêu. Ta đường đường là Chiến Kỳ Sứ trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Thiết Huyết Minh, cũng chỉ có ba đại Linh Yêu mà thôi. Điều này không thể xảy ra.

Lệ Chinh vừa đố kỵ lại vừa sợ hãi kêu lên, hắn khó có thể tiếp thu đả kích như vậy, biểu hiện vô cùng thất thố.

- Tình báo sai lầm, nhất định đã có sai lầm rất lớn.

Bên kia Huyết Phủ Thủ cũng đang kêu to trong lòng:

- Đây là tư chất gì chứ. Mười lăm tuổi đã trưởng thành đến mức này, tương lai còn thế nào nữa? Không thể, tuyệt đối không thể để hắn tiếp tục phát triển như vậy.

Huyết Phủ Thủ là một vị cao thủ du hiệp hung ác độc địa, đồng thời cũng là trụ cột của Huyết Thiết Minh. Hắn biết rất rõ sự đáng sợ của Sở Vân. Loại đáng sợ này, không chỉ thể hiện ở chiến lực bên ngoài, mà còn là tiềm chất tương lai.

- Giết.

Hắn hét lớn một tiếng, mạnh mẽ ổn định thân hình, triệu ra toàn bộ năm con Linh Yêu. Tất cả đều tự thôi phát đạo pháp, lao về hướng Sở Vân.
Sát cơ của hắn cuộn trào mãnh liệt, giống như muốn ngưng tụ thành thực chất. Trong lòng càng hạ quyết tâm, cho dù có phải cùng chết, cũng phải diệt trừ Sở Vân vì tương lai của Thiết Huyết Minh.

- Cơ hội tốt.

Tinh mang trong mắt Hoa Mai bắn ra, bỗng nhiên rút ra một cây Tử Vi Trâm trên đầu, khẽ quát một tiếng:

- Lục Thần phong cấm thuật.

Đây là thủ đoạn cuối cùng của nàng.
Một khi thi triển, ngọc trâm hầu như trong nháy mắt, toàn lực công kích, đâm trúng Huyết Thủ Phủ không kịp phòng thủ.

- Không tốt rồi.

Huyết Phủ Thủ mạnh mẽ di động tránh né, nhưng vẫn bị cây trâm đâm trúng cánh tay phải. Linh quang trong cơ thể hắn, lập tức bị phong ấn, mất đi liên hệ với năm đại Linh Yêu. Thoáng cái, công kích của hắn trở nên tán loạn.
Xoát!
Ngay sau đó, một đạo đao quang xẹt ra một đường vòng cung huyền diệu giữa không trung, chém Huyết Phủ Thủ thành hai nửa.
Trong khoảnh khắc đó, thời gian trên chiến trường hỗn loạn giống như ngừng lại. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bất kể là Thiết Huyết Minh, hay Yên Chi Môn, đều nghẹn họng nhìn Sở Vân trân trối.
Ngay cả con mắt trên hai nửa thì thể của Huyết Phủ Thủ cũng mở lớn cực đại, tràn ngập thần sắc vô cùng kinh ngạc khó có thể tin.
Thiết Huyết Minh là thế lực du hiệp nhất lưu không hề thua kém Thư gia, phân đà phân bố khắp Tinh Châu. Chiến Kỳ Sứ ở Thiết Huyết Minh cũng có địa vị trọng yếu như Đại Tướng đối với Thư gia.
Bởi vậy có thể phán đoán được chiến lực cường đại của Huyết Phủ Thủ chiếm địa vị như thế nào trong cảm nhận của mọi người. Thế nhưng có chiến lực là một chuyện, có thể phát huy ra hay không lại là một chuyện khác.
Chiến trường lúc này thật sự nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Hắn và Lệ Chinh có thể phối hợp rất đẹp mắt. Sở Vân và Hoa Mai, đồng dạng cũng có thể dùng gậy ông đập lưng ông. Hoa Mai phong ấn, Sở Vân chém đầu, thoáng cái đã chém chết vị Chiến Kỳ Sứ Thiết Huyết Minh tại chỗ.
Phịch!
Một tiếng động nhỏ vang lên, hai khối thân thể của Huyết Phủ Thủ lần lượt đập xuống mặt đất. Tiên huyết văng khắp nơi, toàn bộ lục phủ ngũ tạng rơi ra. Tròng mắt trợn trừng, xương cốt trắng bệch, tất cả đan xen vào nhau tạo thành một hình ảnh máu tanh tàn nhẫn, làm những người nhìn thấy đều cảm thấy run rẩy, trong lòng buồn nôn.

- Thủ lĩnh.

Đám người Thiết Huyết Minh sau giây phút ngây dại, bắt đầu phát sinh ra tiếng gầm gừ kinh sợ.

- Thật không cam lòng, chiến lực của thủ lĩnh còn chưa phát huy ra phân nửa, đã chết rồi.

Có kẽ lấy tay đấm ngực dậm chân.

- Tên tiểu nhân đê tiện dám tập kích đánh lén.

Có kẻ cắn răng, thần tình dữ tợn, giống như dã thú ăn thịt người.

- Hừ! Tập kích đánh lén? Những lời đó mà các ngươi cũng có thể thốt ra khỏi miệng? Các ngươi chỉ cho phép mình ám toán người khác, không cho phép người khác ám toán các ngươi sao?

Hoa Mai khinh thường cười nhạt. Nàng thu tay lại, Tử Vi Trâm trong nháy mắt lại nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Cây trâm này có tạo hình vô cùng tinh xảo hoa mỹ, vẻ ngoài như tử ngọc, xung quanh cây trâm bao phủ một tần sáng bóng ôn hoà. Nó có đạo pháp không gian hiếm thấy, có thể di chuyển, lại có Lục Thần phong cấm đạo pháp cường đại, có thể phong ấn linh quang của địch nhân, cắt đứt liên hệ giữa địch nhân và yêu vật của hắn.
Sở Vân bạo phát, chỉ là sáng tạo ra một cơ hội, lập đại công chân chính vẫn là cây Tử Vi Trâm này. Chính nó, mới có thể khiến Huyết Phủ Thủ không thể phát huy ra thực lực chân chính, đã bị chém giết.

- Tam thúc.

Đuôi mắt Lệ Chinh như nứt ra, hắn ngàn vạn lần không ngờ tới, tràng diện sẽ chuyển biến đột ngột như vậy.

- Tiện nhân! Ngươi chết cho ta.

Dưới cơn thịnh nộ, hắn thay đổi phương hướng công kích, chiến kích cắt bầu trời, hung ác độc địa đâm về phía Hoa Mai.
Keng!
Tiếng binh khí tương giao vang lên, hỏa tinh văng khắp nơi. Túy Tuyết đao thành công đỡ được Thôn Giang Diệt Hải kích.

- Lệ Chinh, đối thủ của ngươi là ta.

Sở Vân hét lớn, thôi động Túy Tuyết đao, đao pháp như tuyết băng, tịch quyển thiên hạ.

- Tiểu tử, ta sợ ngươi sao?

Lệ Chinh tức sùi bọt mép, hai mắt huyết hồng, đánh ra chân hỏa.
Chiến kích của hắn lúc tan lúc hợp, hung mãnh vô cùng, khi thì tinh xảo thông minh, khi lại âm hung ác độc, hơn nữa lại phối hợp với yêu thú Tu La Quân Hồn mã quý hiếm, hai bên kết hợp, liên tục thi triển đạo pháp, khiến người khác không kịp tiếp nhận, mệt mỏi ứng phó.
Lệ Chinh xác thực không hổ là nhân tài mới xuất hiện, là Chiến Kỳ Sứ trẻ tuổi nhất của Thiết Huyết Minh.
Ầm ầm ầm!
Sở Vân điều khiển Hồng Yêu không màu, cầm Túy Tuyết đao trong tay, đánh với Lệ Chinh từ trên mặt đất tới bầu trời. Song phương một trận sống mái với nhau, trên bầu trời bộc phát ra những tiếng sấm nổ liên tục không ngừng. Trong khói sóng đạo pháp sáng lạng, hai thân ảnh đột nhiên tách ra, lui về phía sau.

- Ngươi có đao pháp cảnh giới đại thành, ta cũng có kích pháp cảnh giới đại thành. Tiểu Bá Vương, ngươi chỉ là vận khí tốt, có kỳ ngộ. So về tư chất, ta tuyệt đối không thua ngươi.

Lệ Chinh rêu rao chiến tích trong tay, cưỡi Tu La Quân Hồn mã, sau một trận liều mạng đổ máu, hắn vẫn thao thao bất tuyệt như cũ.
Cao thủ bộc lộ tài năng trong chúng sinh, há lại không có một chiêu tuyệt kỹ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.