Chỉ Cần Anh Ấy Nói Thích Tôi

Chương 14: Chương 14






Edit: Tây Bối.
Cổ họng anh càng lúc càng khô khốc, lời nói đều giống như cố gặn ra, giữa hai chân cũng bởi vì lời cầu xin này của cô mà ngẩng đầu.
"Em....!Gọi anh là gì?"
Anh còn muốn nghe lại lần nữa, vì sao câu nói từ cái miệng nhỏ này của cô lại khiến cho anh có cảm giác?
"Lạc Lạc...." Bàn tay nhỏ mềm mại như không xương của cô mò vào bên trong vạt áo anh, không hề kiêng nể gì mà vuốt ve khối cơ bụng, "Lạc Lạc...ưm a...."
Quả thật là anh không thể nào nhịn được với cái giọng nói mềm mại này của cô, rất khác so với cô ngang bướng ngày thường, nhưng loại khác biệt này mỗi lần nghe thấy anh đều không ngán, nhưng anh lại sợ là mỗi lần nghe cô gọi thì vật kia đều cương cứng lên chỉ muốn bắn ra ngoài.
"Giơ tay lên."
Anh ra lệnh đối với cô.
Cô nghe lời giơ hai tay lên, anh giúp cô cởi áo hoodie, sau đó ném sang một bên.
Bên trong cô mặc một chiếc áo ngực trắng, nhưng dường như chiếc áo ngực không ôm trọn hết được cặp vú.
Trước kia không hề có khe rãnh, bây giờ đã hiện lên một ít.
Hai tay Lạc Khưu nắm lấy mỗi bên, vừa vặn bao bọc lấy, chưa kể còn dư ra một chút ít, trước kia ngay cả một bên vú còn không vừa cả một bàn tay, thì nay dường như...
"Nhan Nhan, có phải ngực lớn lên rồi không?" Anh tựa như đang nghiệm chứng, quyến luyến không rời đi được mà cứ liên tục vuốt ve nó, ép hai vú lại dể tạo thành rãnh sâu.
Đồng Nhan thoải mái mà vặn vẹo cơ thể, nhưng lại không chịu được chỉ được xoa nắn cách một lớp áo ngực, "Ưm...! Lạc Lạc nhìn xem đi...." Cô muốn anh dùng tay đùa bỡn mà không có áo ngực cơ...
Lạc Khưu nhìn dáng vẻ nôn nóng của cô, thì anh lại càng cảm thấy không vội.
Tay anh rời đi, nhìn cô gọi mời: "Giúp anh cởi."
Đồng Nhan nuốt nuốt nươc bọt, vươn tay ra muốn giúp anh cởi quần áo, nhưng tư thế ngồi này của cô thật sự rất khó cởi, cô bĩu môi, trong miệng con thầm thì phàn nàn, giống như đứa bé không vui vì không lấy được kẹo mà nó thích.
Lạc Khưu nâng mông cô lên, động tác này khiến cho cô chạm vào nơi giữa háng anh, khiến cho anh phải cắn răng chịu đựng, chọt chọt vào tiểu huyệt cô khiến cho cô run lên một lúc, dòng nước xấu hổ lại chảy xuống khiến quần lót ướt sũng.
"Có được không?"
Một tay anh ôm cô lên cao, giọng cô nức nở lại run rẩy giúp anh kéo một bên áo anh giơ tay lên cao qua đỉnh đầu, sau đó lại một bên.
Vừa nhìn thấy nửa người trên tinh tráng của anh, là đã khiến cho cô kiềm chế không nổi muốn liếm từng khối cơ bụng của anh, muốn gặm cắn núm vú nhỏ đang nhếch lên của anh Mà một tay anh lúc này đang đưa đến trước ngực cô, còn một tay thì đang ôm lấy sau lưng cô, chỉ một phát là đã cởi được cúc áo ngực, hai bầu vú được giải thoát mà vui mừng nhảy ra.

Vừa trắng lại vừa mềm, lại còn có chút thịt hơn lúc trước.
"Quả nhiên lớn hơn...." Anh tự hào nhìn tác phẩm của mình, hai tay bắt lấy bọn chúng, tranh công, "Có phải Lạc Lạc đã giúp em không?"
"Ừm...!là Lạc Lạc làm..." Cô hướng người lên phía trước, đem vú hướng vào trong lòng bàn tay anh, "Tay Lạc Lạc nắm bọn chúng....Lạc Lạc ăn bọn chúng khiến chúng càng lớn...." Miệng cô không ngừng tán dương anh, còn tay nhỏ nắm lấy hai đầu núm vú trước ngực anh xoa chơi.
Ngón tay đôi lúc bỏ vào trong miệng, sau đó đem nước bọt vẽ trên vú anh, nhìn hai núm vú anh ở trước mắt khiến cô thỏa mãn liếm môi.
"Nhan Nhan ngoan..." Anh đưa tay xoa đầu v* của cô một cái, khiến cho bầu ngực run lên, tạo ra làn sóng sữa xinh đẹp làm cho phía bên dưới anh càng bị dồn nén đến mức khó chịu, "Rất nhớ anh ăn bọn chúng?"
Lạc Khưu vừa dứt lời, Đồng Nhan theo thói quen mà bưng hai bầu ngực đến trước miệng anh, dáng vẻ hầu hạ này của cô càng khiến cho anh muốn mạnh mẽ đâm chết cô.
Anh thở dài, nói: "Trước đó muốn nhìn Nhan Nhan ăn đã."
"Anh muốn nhìn Nhan Nhan ăn, em ăn ngon thì anh mới ăn."
Đồng Nhan cúi đầu là nhìn thấy ngay hai núm vú hồng nhuận xinh đẹp đến mức động lòng người, nhìn là đã thấy ăn ngon....!Anh còn muốn cô thử vị trước....!Nhưng cô muốn đem chúng đến trong miệng anh cơ, lúc anh ngậm rồi mút lấy bọn chúng, cô cảm thấy rất thoải mái, rất thích....
Lạc Khưu nhìn Đồng Nhan do dự được một lúc, thì lại thấy hai tay cô nâng lấy một bên bầu vú tròn trịa lên, cúi đầu xuống, cái cằm đè thấp, vươn đầu lưỡi hồng hồng ra, hơi nâng ngực lên, hơi khó khăn mới có thể liếm đến núm vú.
Lúc chạm đến trong một nháy mắt, cô vội đến mức ngậm ngay vào trong miệng, hai tay dùng sức giúp vú ở bên trong miệng, nhũ thịt đều in hằn những dấu đỏ khi cô bóp lấy.
"Ưm....!Ách....!A...." Hai chân Đồng Nhan ôm chặt lấy hông anh, đầu lưỡi vươn ra, thổi mạnh từng đợt vào núm vú của chính mình, mỗi một động tác đều khiến cho quần lót cô càng ướt, dần dần cô bắt đầu dùng răng gặm cắn khiến cho nó đỏ lên, "Được rồi...!Ăn ngon....!Lạc Lạc ăn đi..."
Bị điểm tên, đầu Lạc Khưu nổ oanh lên một cái.
Anh đẩy hai chân cô đang bám lấy mình ra một chút, nâng một bên ngực không được cô quan tâm, quần vú so với cái bên cạnh kia càng lớn hơn, bởi vì chưa được anh đùa giỡn qua cho nên chưa đủ cứng.
Anh xiết chặt lấy nó, núm vú lại đến gần thêm một chút, mời anh nhấm nháp.
Há miệng ngậm lấy, quả nhiên là vừa mềm lại vừa độ đàn hồi.
Anh từng chút từng chút dùng sức mà mút lấy bọn chúng, dường như muốn hút ra được sữa ở trong, Đồng Nhan bên cạnh khi anh đang ăn đã ngẩng đầu, trong miệng đều là lời nói bập bẹ: "Ưm ha...!Lạc Lạc ăn thật dễ chịu...a ưm...Có ngon không..."
Lạc Khưu nghe thấy, dùng hành động thực tế để nói lên ăn ngon đến mức nào, anh mút lấy càng chặt, đem phần lớn bầu vú sữa vào bên trong miệng, anh lúc thì thả ra, lúc thf nút mạnh vào núm vú cô, nhanh đến mức khiến cho cô không hề còn sức để anh tùy ý.
Lạc Khưu nhìn thấy nhóc con bên cạnh bị vắng vẻ vô cùng đáng thương, cho nên cực kỳ tốt bụng mà dùng tay xoa lấy, hai bên đều bị đùa bỡn, nhưng miệng lại không được thõa mãn, cho nên cô lại dùng tay bỏ vào bên trong khuấy đảo.
"Ưm...!thích quá....thật thích...núm vú Nhan Nhan đang được ăn...Đùa bỡn Nhan Nhan....vú đều cho Lạc Lạc ăn...a a~..."
Lạc Khưu bị lời nói dâm đãng của cô tiếp thêm sức lực, dưới ánh đèn vàng ấm áp của phòng tắm, cô cúi đầu là có thể nhìn thấy được một đầu cháy xém, xù xù lên của anh.
Mỗi lần anh thưởng thức mùi vị của mình khiến cho cô có cảm giác đang được thõa mãn trong tình yêu thương, cô rất muốn ôm lấy anh, hôn anh....cô khônng hiểu nỗi sự đói khát tình dục trong cơ thể mình, lại càng không hiểu tại sao lại có khát vọng muốn thân mật với anh hơn.
Hành động đi trước não một bước, cô ôm lấy đầu anh, rồi nói: "Lạc Lạc...!em muốn hôn hôn...." Giọng nói cô khàn khàn, ngay chính cô cũng không nghe rõ mình đang nói gì.
Ngay lúc cô đang định mở miệng ra đòi hỏi lại, Lạc Khưu đã buông núm vú trong miệng ra, như có thần giao cách cảm mà nâng mặt cô lên, hôn lên môi cô, nóng rực đến tận đáy lòng, rung động hồi lâu.
Anh hôn cũng không phải gợi tình nồng cháy, chỉ là ôn nhu cọ sát, nhẹ nhàng giống đôi tình nhân dành cho nhau, khiến cho nhịp tim Đồng Nhan đập càng nhanh, cuối cùng cô vẫn không rõ đây là tình dục hay là tình yêu.
"Lạc Lạc...!bên trong em ướt...."
Lạc Khưu nhìn con mắt cô ươn ướt, khuôn mặt đầy đau khổ nói với anh.
Anh nhìn đôi mắt cô không bao giờ cảm thấy đủ, lúc ánh lên nước mắt, dường như đây chính là đôi mắt thuần túy nhất thế giới, thuần khiết cần lấy anh, nhìn đến anh.
Có đôi khi, thật muốn đem đôi mắt này của cô bỏ vào trong túi quần, lúc anh muốn nhìn, thì mới lấy ra lắp lên cho cô, để không cho bất kỳ ai thấy được sự đẹp đẽ này.
Anh lại nhớ đến, hôm nay cô đã dùng đôi mắt này nhìn Giang Dục.
Tổng hợp lại số câu nói của cô với Giang Dục, giống như bọn họ rất quen nhau? Mỗi lần nhìn thấy bọn họ ở cùng nhau, lòng anh lại nổi lên một ngọn lửa không tên.
"Nhưng hôm nay Nhan Nhan không ngoan..." Anh đem túp lều thô cứng giữa háng mình, xấu tính mà chạm chạm vào nơi giữa hai chân cô, ngay sau đó, anh đã cảm thấy giữa háng mình có hơi ẩm ướt, đủ để tưởng tượng được cô đã chảy ra không ít nước, "Thích gắp gấu bông đến như vậy?"
Hay là thích cùng một chỗ với Giang Dục...
Đồng Nhan khó chịu muốn lùi về sau, lại bị hung ác ra lệnh: "Kẹp chặt chút."
"Sao thế...!sao lại hung dữ như vậy?"
Cô hơi rụt cổ, anh nâng cái mông nhỏ của cô, đứng lên, cô đành phải kẹp chặt lại sợ bị rơi xuống.
"Quá cứng....thật nóng..."
Anh dùng đồ vật kia chầm chậm cọ xát tiểu huyệt của cô, lúc nặng lúc nhẹ, "Ưm ha....có...có hơi thoải mái..."
Lạc Khưu cố nén sự khó chịu khi cây gậy lớn bị quần lót bao bọc lấy, đưa cô thả lên trên bồn rửa tay.
"Nhớ kỹ vừa rồi."
Anh cầm lấy con hươu cao cổ bên cạnh bị xem nhẹ từ nãy giờ lên, dứt khoát cầm lấy nó nhét vào giữa hai chân cô khi chưa kịp khép lại, cực kỳ thô lỗ và bạo ngược, nhưng khi chạm bên trên tiểu huyệt lại khiến cho thân thể mẫn cảm của cô tê dại một trận, kẹp chặt hai chân, nghênh đón sự trống rỗng cuộn trào từ bên trong.
Gấu bông quá mềm mạ, không giống cái túp liều của ai kia, vừa lớn vừa cứng mới khiến cho cô dễ chịu....
"A...Lạc Lạc....Đừng như vậy a....."
Lạc Khưu nhìn cô bị gấu bông làm khiến cho mình có cảm giác, lại có hơi tức giận mà thêm lực tay ấn lên gấu bông.
Người nói thích anh, thì chỉ nên dành tình cảm cho anh! Néu như đối với những thứ khác....!Người khác cũng có tình cảm, vậy thì cứ làm hỏng đi!
Anh giống như con dã thú bị cướp đi lý trí, một lần rồi một lần cầm lấy đồ vật trong tay mà đẩy đưa vào giữa hai chân cô.
Vì sao nói thích anh nhưng năm lần bảy lượt lại bỏ rơi anh, không nhìn anh? Vì sao khi anh bệnh lại không quan tâm anh? Vì sao chỉ khi mơ anh mới có thể nghe được cô quan tâm, ân cần hỏi thăm anh? Vì sao anh lại muốn dùng điệu nhảy khiến mẹ vui vẻ để nhìn thấy cô ghen, nhưng cô lại chẳng thèm ngó đến? Vì sao lại cười với người khác, lại còn muốn đem thứ đồ chết tiệt này đưa cho người khác?
Đáng hận....!từ trước đến giờ cô chưa từng đưa cho anh!
"Hu hu..." Cô đè lại tay của anh, rất đau, thật sự rất đau, có nước mắt nóng bỏng thi nhau rơi đến mu bàn tay anhm "Em không muốn nó...không muốn như vậy..."
Đáy lòng anh hơi lộp cộp một chút, ngay lập tức tỉnh táo, sau đó mới ý thức được mình đang làm cái gì.
Cổ lửa giận kia đến rất nhanh, nhưng lại đau lòng nên biến mất cũng rất nhanh.
Quên nó đi...
Anh ném con gấu bông kia đi, áy náy giúp cô xoa xoa lên tiểu huyệt mềm mại.
Quần lót của cô càng lúc càng ướt, anh ôm cô xuống, hôn giọt nước mắt trên mặt cô, hỏi: "Chúng ta đi tắm nhé?"
Anh vừa hỏi xong thì cũng đã nhanh chóng cởi bỏ quần ngoài của mình, đến lúc cởi quần lót thì cô nhóc nào đó quên mất thút thít, trông mong nhìn thấy cái gậy ở giữa háng anh, ánh mắt nóng đến mức anh thấy ngại dùm cô, "Thích kẹp gấu bông hay là kẹp bổng bổng của anh?"
"Bổng bổng...." Cô nói ra, mặt già càng lúc đỏ.
Anh cười cởi đồ lót xuống, lộ ra con hàng to lớn mà cô chờ đợi kẹp lấy nãy giờ.
Cô nuốt nước miếng, lại bị anh ngay tại hiện trường bắt được.
"Đợi chút nữa cho em ăn." Anh rất thích bộ dáng cúng bái của cô khi nhìn thấy đồ vật của anh, anh giúp cô cởi bỏ đồ lót, sau đó ôm cô vào bồn tắm.
Cái mông của Đồng Nhan cứ bị đồ vật cứng như sắt kia ghì chặt lấy, một động tác nhỏ cô cũng không dám động, tay che lấy tiểu huyệt ở bên dưới, khiến cho Lạc Khưu rất là không hiểu:
"Đều nếm qua cả rồi, còn che lại làm gì?"

Đồng Nhan cọ xát trước ngực anh, khiến cho anh thật sự muốn nhanh chóng đem côn th*t cắm vào.
"Phía dưới em có lông....em cảm thấy xấu...."
Lạc Khưu cười đến mức run rẩy cả người, cho nên bị ăn trọn đòn đánh từ cùi trỏ mềm mại của Đồng Nhan, tay anh đè lên tay cô, từ trong khe hở mà nghịch lấy âm mao từ trong nước, anh câu lấy bọn chúng, sau đó lại quấn lên tay mà chơi đùa.
"Anh thích lông của em."
"Anh thử nói nhưng không có từ "lông" đi." Đồng Nhan cũng theo anh chơi, thậm chí còn hi vọng anh tập trung mà chơi.
Lạc Khưu ở bên cạnh hôn môi cô, nhưng lại không muốn nói theo cô.
"Ưm...!nói đi..."
"Không nói..."
"Ưm....nói..nói..."
Bọn họ triền miên mà hôn, cô hướng dẫn từng bước, nhưng anh lại luôn giữ vững lập trường.
Tên này thật là xảo huyệt, không biết là đang đùa cô hay là không tình nguyện thật.
"Lạc Lạc...."
"Ừm?"
"Em nghĩ lại...!em muốn thấy anh..."
Lời cô nói ra thật đúng với suy nghĩ của anh, loại ăn ý này thật sự khiến cho anh khó nén vui vẻ.
Nhục bổng của anh chống lên bụng cô, hai tay cô khoác lên ai anh, nhìn thẳng trong đôi mắt anh còn chưa rút đi sự vui thích, quả nhiên là anh đùa cô! Cũng không phải là anh không thích cô, chẳng qua tên này quá xấu xa thôi.
Lạc Khưu cầm sữa tắm ở bên cạnh, tạo ra bong bóng, sau đó xoa lên từng tấc da cô.
Mà cô gái nhỏ cũng học theo động tác anh, cũng xoa sữa tắm thơm ngào ngạt lên người anh.
"Tắm sạch rồi sẽ làm việc tốt."
Đột nhiên Đồng Nhan lại thốt ra câu này.
Lạc Khưu dùng tay dính đầy bọt sữa tắm cho cô, lấy bọt sữa quét qua chóp mũi cô: "Sao lại dâm như thế?"
"Anh thích á!"
Cô ỷ lại được sủng mà kiêu, dương dương tự đắc.
Anh từ chối cho ý kiến, nhanh chóng tắm rửa thật sạch, thật sự sợ rằng làm cô tại bồn tắm mất.
- --
Tây Bối: Hmu Hmu, dạo này mình đang sốt với đang trong giai đoạn cách ly do dương tính với covid, thế nên mình xin đăng trước 1 chương nha =(((, hẹn các tình iu chương sau vào ngày mình hết sốt ạ.....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.