Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 868:




Chương 868:

 

Hai người bị thương được đưa vào một hội trường khá lớn ở trung tâm.

 

Rất nhiều đệ tử vây quanh.

 

Diên Nữ sai người lau sạch cơ thể cho hai người, sau đó chạy vào trong láy thảo mộc đắp lên người.

 

Cách làm của cô ta khá thô bạo, hơn nữa hiệu quả của các thảo dược cũng không thể chữa lành hoàn toàn vét thương của hai người họ, nhiều nhất chỉ là làm dịu lại, nhưng theo tình hình hiện tại mà nói thì những thảo dược này đã là tốt nhất rồi.

 

“Sư tỷ, cái này … dựa vào những loại thảo dược này … e rằng hai vị sư huynh khó chữa khỏi …” một nữ đệ tử với vẻ mặt tràn đầy lo lắng nói.

 

“Nếu không thì phải làm sao? Nếu không phải các cậu quá bất tài, chúng ta sẽ đến nỗi suy bại đến kết cục như vậy ư?” Diên Nữ khit mũi lạnh lùng nói.

 

“Sư tỷ … chuyện này …chuyện này không thể trách chúng tôi. Đệ tử nội đảo từ nhỏ đã luyện võ trên đảo. Chúng ta đều là nửa chừng xuất gia, còn phải làm nô lệ trên đảo này ba năm, thời gian học võ thực sự của chúng ta không nhiều, không đánh lại bọn họ cũng là chuyện bình thường … “, nữ đệ tử đó giải thích.

 

Tuy nhiên, lời này vừa dứt.

 

Bốp!

 

Một tiếng bạt tai giòn giã vang lên.

 

Liền nhìn thấy nữ đệ tử kia ôm mặt tràn đầy vẻ uất ức nhìn Diên Nữ.

 

“Diên Nữ sư tỷ…”

 

Mọi người vô cùng choáng váng.

 

“Các người chịu thua kém, còn có lý ư?” Diên Nữ lại tát một cái vào một bên mặt còn lại của nữ đệ tử kia.

 

Bốp!

 

Hai má của nữ đệ tử nhất thời đỏ bừng lên, người cũng không nhịn được, nước mắt rơi xuống như mưa.

 

Tất cả mọi người đều cúi đầu không dám nói lời nào, trong phòng chỉ còn lại tiếng nức nở của nữ đệ tử kia.

 

“Nghe đây, buổi thí luyện ngày mai, tôi không quan tâm các người dùng thủ đoạn gì, ít nhất phải vào top năm cho tôi. Nếu không lọt vào top năm, các người sẽ không có quả ngon để ăn, tới lúc đó đừng nói là thảo mộc, đến cả một mảnh giấy các người cũng đừng hòng có! “

 

Diên Nữ tức giận hét lên, sau đó phất tay bước ra khỏi căn phòng.

 

Mọi người há hốc mồm, sững sờ nhìn theo bóng lưng của Diên Nữ rời đi, tất cả đều im lặng.

 

Lâm Dương âm thầm cau mày.

 

Không nghĩ rằng tính khí của Diên Nữ này lại lớn đến như vậy.

 

Tiểu Thuý thở dài một hơi nhìn hai vị sư huynh đang bị thương, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nhìn Lâm Dương nói: “Anh Lâm, tôi nghe nói anh là bác sĩ do cô chủ mời đến đảo, anh có thể khám cho hai vị sư huynh được không?”

 

“Bác sĩ?”

 

Các đệ tử chung quanh lần lượt nhìn Lâm Dương, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ thất vọng.

 

Bác sĩ trẻ như vậy … y thuật có thể cao đến đâu chứ?

 

“Khám thì cũng không thành vấn đề, nhưng mà trên tay tôi không có dụng cụ không có thuốc cao, chỉ có thể châm cho anh vài mũi, như vậy có thể khiến bọn họ đỡ hơn một chút.” Lâm Dương nói.

 

“Vậy cũng có chút ít còn hơn không, anh Lâm, ngày mai nhóm chúng tôi phải tham gia một cuộc thí luyện. Cuộc thí luyện này rất quan trọng đối với chúng tôi. Nếu như anh có thể chữa lành vết thương cho chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ rất biết ơn anh.” Tiểu Thuý vội vàng nói.

 

“Cuộc thí luyện gì vậy?” Lâm Dương thuận thế hỏi.

 

“Đó chính là cuộc thí luyện mỗi năm một lần của đảo Vong Ưu chúng tôi. Tất cả các đệ tử đều phải tham gia. Tổng cộng có 13 nhóm. Chúng tôi là một nhóm!”

 

“Cuộc luyện thử này rất quan trọng sao?” Lâm Dương cười nói: “Tôi thấy Diên Nữ sư tỷ của các người rất coi trọng cuộc luyện thử này. Vừa rồi còn xảy ra vụ tranh chấp lớn như vậy, không lẽ giải thưởng của cuộc thí luyện này rất phong phú sao?”

 

“Đại hội thí luyện cho dù giành được hạng nhất cũng không có bắt kỳ phần thưởng nào.”

 

“Vậy tại sao Diên Nữ lại coi trọng như vậy?”

 

“Sở dĩ Diên Nữ sư tỷ như vậy là bởi vì nếu như có thể lọt vào top năm, đảo chủ sẽ sắp xếp trưởng lão dẫn dắt nhóm người này luyện võ, được sư phụ nỗi tiếng chỉ dạy, thực lực có thể có bước tiến nhảy vọt! “

 

“Thì ra là vậy! Xem ra Diên Nữ cũng là vì muốn tốt cho các người!” Lâm Dương hai mắt đột nhiên sáng lên nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.