Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 858:




Chương 858:

 

Anh có thể nhìn ra được, Huyết U U đang thực sự sợ hãi.

 

Mặc dù anh không sợ Huyết U _U, nhưng nếu như’ vì chuyện này gây ra rắc rôi, e răng những người xung quanh sẽ gặp xui xẻo, tốt hơn hét là nên nhân nhượng cho khỏi phiền.

 

“Anh đồng ý rồi sao? Tốt quá rồi!” Huyết U U vui mừng khôn xiết, liên tục vỗ tay, sau đó nói: “Lát nữa sẽ có người tới, anh không cần quan tâm ông ta là ai, không cần quan tâm ông ta nói gì, dù sao anh chỉ cần tự xưng mình là bác sĩ do tôi tìm đến, hiểu chưa? “

 

“Chỉ như vậy thôi sao?”

 

“Ừ, chỉ như vậy, tôi sẽ tống cổ ông ta đi, những cái khác anh không cần lo lắng!”

 

“Như vậy… thì không thành vấn đề.” Lâm Dương gật đầu nói.

 

Thân thể yêu kiều của Huyết U U run lên, sau đó vội vàng nặn ra một nụ cười nói: “Không phải không phải … Tôi…

 

Tôi không phải là có ý đó… Tôi chỉ là … chỉ là muốn xin anh giúp đỡ tôi…”

 

“Rốt cuộc là chuyện gì, cô nói trước đi!”

 

Lâm Dương âm thầm thở dài một hơi nói.

 

Anh có thể nhìn ra được, Huyết U U đang thực sự sợ hãi.

 

Mặc dù anh không sợ Huyết U U, nhưng nếu như vì chuyện này gây ra rắc rối, e rằng những người xung quanh sẽ gặp xui xẻo, tốt hơn hét là nên nhân nhượng cho khỏi phiền.

 

“Anh đồng ý rồi sao? Tốt quá rồi!” Huyết U U vui mừng khôn xiết, liên tục vỗ tay, sau đó nói: “Lát nữa sẽ có người tới, anh không cần quan tâm ông ta là ai, không cần quan tâm ông ta nói gì, dù sao anh chỉ cần tự xưng mình là bác sĩ do tôi tìm đến, hiểu chưa? “

 

“Chỉ như vậy thôi sao?”

 

“Ừ, chỉ như vậy, tôi sẽ tống cổ ông ta đi, những cái khác anh không cần lo lắng!”

 

“Như vậy… thì không thành vấn đề.” Lâm Dương gật đầu nói.

 

“Vậy được, anh ngồi đi, ngồi đi, đừng khách sáo!”

 

Huyết U U nhiệt tình mời Lâm Dương ngồi xuống, sau đó chỉnh lại quần áo có chút lộn xộn của mình, rồi ngồi lên ghế ông chủ, bắt chéo chân, dáng vẻ rất nghiêm túc.

 

Lâm Dương cũng khá tò mò.

 

Người đến là ai, có thể khiến cho Huyết U U trời không sợ đất không sợ lại kinh hãi đến thế này?

 

Lúc này, lại nhìn thấy một người đàn ông trung niên bước vào văn phòng.

 

Lâm Dương lập tức cảm nhận được hơi thở của Huyết U U ngưng tụ lại, nhưng cô ta vẫn cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, không phát ra tiến.

 

Lâm Dương nhìn sang người đàn ông trung niên.

 

Đó là một người đàn ông tóc ngắn, mặc áo khoác dài màu nâu, tóc mai bạc trăng, già hơn so với tuôi, trên miệng có chòm râu nhỏ, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

 

Lâm Dương mơ hồ cảm giác được quanh người ông ta có luồng khí lưu động.

 

Người luyện võ!

 

Hơn nữa … là một cao thủ kiệt xuất!

 

Ánh mắt của Lâm Dương hơi ngưng tụ.

 

“Chú Nham, chú đến rồi ư?” Huyết U U nhảy xuống ghé, vội vàng bước tới trước nghênh đón, ân cần gọi một tiếng.

 

“Cô còn có mặt mũi gọi tôi là chú Nham sao?”

 

Người đàn ông đột nhiên hét lên, ra uy mà không hề tức giận.

 

Thân thể yêu kiều của Huyết U U đột nhiên run lên, vội vàng cúi đầu xuống.

 

“Cô nói cô ra ngoài tìm kiếm bác sĩ nổi tiếng để chữa bệnh cho bác gái cô, kết quả là rời khỏi đảo nửa năm. Đảo chủ ra lệnh cho cô trở về đảo cô cũng không nghe. U U, cô có cánh cứng rồi! Cô có biết trên đảo có rất nhiều người đều lo lắng cho cô không! “Người đàn ông trung niên nghiêm nghị quở trách.

 

Huyết U U uất ức cúi đầu: “Chú Nham, U U… U U cũng là vì bác gái mới ra khỏi đảo…”

 

“Cô không cần phải viện nhiều cái cớ như vậy. Cô lập tức cùng tôi trở về đảo ngay. Lần này trở lại đảo, Đảo chủ nhất định sẽ tống cô vào Tư Qua Cốc! Đi, thu dọn đồ đạc lập tức cùng tôi trở về! “người đàn ông trung niên hét lên.

 

“Cái gì? Tư Qua Cốc?” Sắc mặt của Huyết U U lập tức thay đổi, vội vàng hét lên: “Cháu không đi, cháu không đi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.