Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 497:




Chương 497:

 

Ông ta nhìn về phía đám người nhà họ Ứng, lúc này Lâm Dương vẫn còn đang đánh nhau với họ, người nhà họ Ứng không ngừng bị đánh bay ra ngoài.

 

Những tiếng la hét và tiếng rên rỉ không ngừng vang lên.

 

Nhóm lãnh đạo cấp cao của nhà họ Ứng chạy đến lúc này đều tức giận đến mức toàn thân run rảy.

 

Đây là nhà họ Ứng!

 

“Gia chủ, chúng ta đi giúp đi?” Một ông cụ lo lắng hét lên.

 

“Người này quá ngông cuồng rồi, tôi muốn đánh gãy tay chân anh ta!” Một nguyên lão khác cũng tức giận nói.

 

Nhưng Ứng Hoa Niên không cho phép, mà giơ tay, trầm giọng hét lên: “Tất cả dừng tay lại cho tôi!”

 

Âm thanh này vừa rơi xuống, tất cả những người vẫn đang chiến đấu với Lâm Dương đều dừng lại.

 

Mọi người nhướng mắt nhìn về phía này.

 

“Là Gia chủ!”

 

“Gia chủ đến rồi!”

 

“Xin chào Gia chủ!”

 

“Xin chào Gia chủ!”

 

“Gia chủ, nhất định phải sử tự cái tên kiêu ngạo không biết phép tặc này!”

 

“Gia chủ, tên đạo tặc này đến nhà họ Ứng của chúng ta làm mưa làm gió, chúng ta không thể nào tha cho anh ta!”

 

“Bảo vệ nhà họ Ứng của chúng ta!”

 

“Bảo vệ nhà họ Ứng của chúng ta!”

 

Người nhà họ Ứng cảm xúc kích động, lần lượt hét lên.

 

Như thể tất cả mọi người đều hận không thể ngay lập tức xé Lâm Dương thành từng mảnh.

 

Vẻ mặt của Ứng Hoa Niên nghiêm nghị, đôi mắt lạnh lùng, không quan tâm đến lời nói của các thành viên trong nhà họ Ứng mà bước lên phía trước.

 

Người nhà họ Ứng vây quanh Lâm Dương mở ra một lỗ.

 

Long Thủ ở bên này vội vàng chạy tới, đứng ở bên cạnh Lâm Dương nói: “Sư phụ, vị này chính là gia chủ của nhà họ Ứng, Ứng Hoa Niên!”

 

Lâm Dương gật đầu.

 

Ứng Hoa Niên mặt không biểu cảm nhìn Lâm Dương, Lâm Dương cũng âm thầm quan sát ông ta.

 

“Lâm thần y, những người này đều bị anh đả thương sao?”

 

Ứng Hoa Niên thu lại ánh mắt, nhàn nhạt hỏi.

 

“Đúng.” Lâm Dương lại gật đầu.

 

“Anh có biết hành động này của anh ở đây có nghĩa là gì không?” Ứng Hoa Niên lại hỏi, nhưng giọng nói đã dần dân lạnh đi.

 

“Không biết.”

 

“Vậy thì anh sẽ biết ngay thôi.” Ứng Hoa Niên khẽ quay đầu lại, bình tĩnh nói: “Lập tức dùng mọi quan hệ của nhà họ Ứng để phong tỏa tất cả các công ty dược phẩm trực thuộc tập đoàn Dương Hoa, chặn đứng tất cả việc thu mua nguyên liệu của bọn họ, gọi điện thoại cho phòng thương mại. Cắt đứt các kênh bán hàng của họ, sau đó giáng một đòn mạnh vào thị trường chứng khoán. Lại sử: dụng mối quan hệ của chúng ta với Cổ Phái để phong toả Huyền Y Phái, không cho phép bắt kỳ lực lượng nào tiếp xúc với Huyền Y Phái! Phân hoá Huyền Y Phái, tôi muốn anh trong vòng một tháng, khiến cho Huyền Y Phái hoàn toàn tan rãi[ “

 

Ứng Hoa Niên lạnh lùng nói trước mặt Lâm Dương.

 

Nhà họ Ứng không thể tha thứ cho Lâm Dương!

 

Đây giống như một bản án tàn nhẫn, trực tiếp quyết định vận mệnh tương lai của Lâm Dương.

 

Đây chính là sự tự tin của nhà họ Ứng.

 

Nhưng bắt cứ ai biết về nhà họ Ứng hoàn toàn có thể tin rằng đây không phải là những lời mà Ứng Hoa Niên tùy tiện nói ra.

 

Ông ta thực sự có thể làm điều này, còn nhà họ Ứng…

 

cũng có đủ sức mạnh để làm điều đó!

 

Đây là lý do tại sao rất nhiều người sợ nhà họ Ứng.

 

Đây cũng là lý do tại sao lúc đó ở Sùng Tông Giáo, rất nhiều người sau khi chứng kiến những thủ đoạn kinh khủng của Lâm thần y vẫn không màng đến tính mạng để bảo vệ Ứng Phá Lãng.

 

Bởi vì bọn họ đều biết rằng một khi nhà họ Ứng tức giận …bọn họ căn bản không thể nào chịu đựng nổi!

 

“Tuân lệnh gia chủ, tôi sẽ đi thu xếp! E rằng không đầy một tháng, trong vòng một tuần, Dương Hoa và Huyền Y Phái sẽ kết thúc!” Một thành viên chủ chốt của nhà họ Ứng ở bên cạnh trằm giọng nói, sau đó lui ra ngoài. .

 

Ứng Hoa Niên lại đặt tầm mắt nhìn vào Lâm Dương.

 

“Thế nào? Lâm thần y, hay là tôi cho anh thời gian một tuần để anh chứng kiến kết cục của Dương Hoa và Huyền Y Phái thì như thế nào?” Ứng Hoa Niên nhàn nhạt nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.