Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2467:




Chương 2467:

Trong lòng người nhà họ Thẩm vô cùng tuyệt vọng, nhưng không nguyện bó tay chịu trói, muốn phản kháng.

Mà khi phản kháng xong, bọn họ biết được mình và bên Lâm Dương chênh lệch lớn cỡ nào rồi.

Dưới bao vây tấn công của Đông Hoàng Giáo và Phái Cổ, nhà họ Thẩm không ngừng có người ngã xuống.

Mà những người của thế gia tông môn cũng đều là tinh nhuệ, bọn họ dám phái một số nhân vật thật giả lẫn lộn tới cho Lâm Dương điều khiển sao? Như vậy chẳng phải là chọc giận Lâm Dương?

Đấu võ không lâu, người nhà họ Thẩm bị giết gần hết, chết nghiêm trọng, rất thê thảm.

“Dừng tay! Bác sĩ Lâm! Xin dừng tay!”

Trái tim của Thẩm Minh Triết đều đã nhỏ máu, trực tiếp quỳ trên đất không ngừng cầu xin.

Nhưng mà Lâm Dương vẫn không để ý tới.

Dưới tình huống khẩn cấp như thế, cuối cùng Thẩm Minh Triết không nhịn được nữa rồi.

“Bác sĩ Lâm! Tha cho nhà họ Thẩm chúng tôi một con đường sống đi! Chỉ cần cậu nguyện ý tha cho nhà họ Thẩm tôi một con đường sống, tôi có biện pháp khiến cô Tô Dư sống lại!”

Những lời này vừa vang lên, vẻ mặt không chút thay đổi của Lâm Dương xuất hiện dao động.

“Đầu dừng tay cả đi Những người đang chém giết lập tức tách ra.

Người nhà họ Thẩm có thể thở dốc.

Lúc này mỗi người nhà họ Thẩm toàn thân đều là máu, chật vật mà thê thảm, trên đất nằm không ít thi thể của người nhà họ Thẩm.

Trong mắt mỗi người nhà họ Thẩm đều tràn ngập sợ hãi.

“Ông vừa nói cái gì?”

Lâm Dương nhìn chằm chằm Thẩm Minh Triết, trầm giọng hỏi.

“Bác sĩ Lâm, nhà họ Thẩm tôi có một thứ thần kỳ, có thể khiến người ta cải tử hoàn sinh! Tôi nguyện ý dâng thứ này, đổi lấy tính mạng của người nhà họ Thẩm tôi!”

Thẩm Minh Triết quỳ sát đất, run rẩy la lên.

“Thứ thần kỳ sao?”

Lâm Dương ngớ ra một lát, lập tức nói: “Thứ thần kỳ gì, mà có tác dụng cải tử hoàn sinh?”

“Đây là thứ kỳ lạ do tổ tiên nhà họ Thẩm tôi để lại, cụ thể là gì tôi không rõ, chỉ biết là bảo bối trong tay thần tiên, là vật gia truyền của nhà họ Thẩm truyền thừa tới tay tôi, nếu như bác sĩ Lâm nguyện ý tha cho nhà họ Thẩm chúng tôi, Minh Triết nguyện ý dâng nó ra!” Thẩm Minh Triết run run nói.

“Thật sao?”

Trong mắt Lâm Dương lóe lên chút chờ mong: “Tôi đến nơi này là vì báo thù cho Tô Dư, nếu ông thật sự có thứ thần kỳ như thế, tất nhiên là tôi có thể tha cho nhà họ Thẩm các ông!”

“Bác sĩ Lâm, tôi nguyện một mình trở về nhà, lấy thứ này tới cho cậu, người nhà họ Thẩm ở đây, đều có thể ở lại làm con tin.”

Thẩm Minh Triết vội nói.

Người nhà họ Thẩm nghe thấy thế, sắc mặt vẫn luôn thay đổi, nhưng không ai dám hé răng.

“Được!” Lâm Dương suy nghĩ một lát, gật đầu nói: “Đã như vậy, tôi cho ông một tiếng, sau một tiếng nếu tôi không thấy ông mang thứ thần kỳ kia tới, như vậy nơi này sẽ là nơi táng thân của người nhà họ Thẩm, còn ông cũng không trốn thoát! Ông nên hiểu rõ năng lực của tôi ở trong nước!”

“Dạ! Dạ! Bác sĩ Lâm yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng trở về đây: Thẩm Minh Triết run rẩy nói, trực tiếp chạy ra cửa, chui vào một chiếc xe nhanh chóng rời đi.

“Chủ tịch Lâm, có cần phải người đi theo ông ta, để tránh việc ông ta giở trò hay không?” Huỳnh Lam vội vàng chạy lên trước, nhỏ giọng nói.

“Không cần!” Lâm Dương lạnh nhạt nói: “Nếu ông ta muốn giở trò, phái người đi cũng vô dụng! Chúng ta cứ ở đây đợi, ông ta không chạy thoát được đâu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.