Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 245:




“Tôi đề nghị lập tức tiến hành phẫu thuật!” Đúng lúc này, một bác sĩ nói.
“Còn phẫu thuật nữa sao? Đã bao nhiêu lần rồi? Lần trước vết thương còn chưa lành! Ông muốn ông nội tôi chết trêи bàn mổ sao?” Lương Sinh ở bên này tức giận vô cùng, ngay lập tức hét lên.
Khi mọi người vừa nghe thấy, mới nhận thấy rằng Lương Sinh đang có mặt ở đây, toàn bộ im lặng.
“Cậu Lương, chúng tôi cũng bát lực. Tình huống hiện tại của bệnh nhân đang rất nguy kịch, phải tiền hành phẫu thuật!” Bác sĩ đó thở dài nói.
“Hừ, mấy tên vô dụng các ông đã điều trị cho ông nội tôi mấy năm rồi, nhưng không có chút tác dụng gì. Các ông đến nhà họ Lương của chúng tôi để lừa tiền sao?” Lương Sinh tức giận nói.
Các bác sĩ không dám nói gì nữa.
“Các ông đều về hết đi, tôi đã tìm được một thần y đến điều trị cho ông nội rồi! Các ông đều về đi!” Lương Sinh buồn bực nói.
“Thần y sao?”
Mấy người đồng loạt nhìn về phía Lâm Dương.
“Trẻ tuổi quá!”
“Vị này là người mà cậu Lương đang nói tới sao?”
“Anh bạn này, anh đã tốt nghiệp trường y khoa nào vậy?
Đã đi khám bệnh bao nhiêu năm rồi?”
Mấy người đều ngạc nhiên hỏi.

“Tôi không phải tốt nghiệp trường y, tôi là một bác sĩ Trung ym Lâm Dương cười nói.
“Hả? Trung y2”
“Trung y trẻ tuổi như vậy sao?”
“Lúc trước cũng có những bác sĩ Trung Y lớn tuổi đến khám. Nghe nói danh tiếng còn rất lớn, nhưng cũng không có hiệu quả gì. Bây giờ cậu Lương lại gọi cái tên nhóc tóc vàng này tới…”
Mọi người đều có dáng vẻ khó tin.
Không ai có thể tin được.
Nhưng Lương Sinh cũng không quan tâm được nhiều như vậy, trực tiếp quát: “Các ông không chữa được, không có nghĩa là người khác cũng không chữa được. Đi, đi hết đi!”
Lương Sinh đã muốn đuổi người đi rồi, mọi người đều liên tục lắc đầu, cũng không nói nhiều lời, liền muốn rời đi.
Nhưng chính vào lúc này, một giọng nói lãnh đạm và trong trẻo từ bên ngoài căn phòng vang lên.
“Chị đã nói rồi, em trai, chị đã nói bao nhiêu lần là Trung Y đều là đám người diễn kịch lừa gạt, tại sao em vẫn còn gọi mắy cây gậy thần này tới?”
Khi giọng nói đó rơi xuông, một sô bóng người bước vào.
Dẫn đầu là một người phụ nữ có thân hình bốc lửa, trước nhô sau vềnh.
Người phụ nữ trang điểm nhẹ nhàng, nhưng lại trông vô cùng quyến rũ, như một trái đào chín mọng, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.

Còn phía sau cô ta, là máy chàng trai và cô gái tóc vàng mắt xanh, bọn họ mặc áo khoác màu trắng, trêи ngực của bọn họ đều có một logo đặc thù.
“Đó là logo của Hiệp hội Y khoa Quốc gia MI Những người này … không lẽ nói rằng bọn họ là người đến từ Hiệp hội Y khoa Quốc gia M sao?”
Một bác sĩ nhận ra logo và thốt lên.
Trong căn phòng ngay lập tức bùng nổ.
“Cái gì? Hiệp hội Y tế Quốc gia M? Trời ơi, cô Lương đã mời được những người từ Hiệp hội Y tế Quốc gia M đến đây sao?”
“Chuyện này rốt cuộc cần phải có mặt mũi lớn như thế nào mới có thể làm được!”
Tất cả mọi người đều lần lượt kinh ngạc, ánh mắt nhìn những người này cũng đều trông mòn con mắt.
Đó là Hiệp hội Y khoa Quốc gia MI Là đại diện cho tiêu chuẩn y tế cao nhất trêи toàn thế giới!
Bọn họ rât muôn đên gân những người này, nhưng vì cậu Lương đang đứng ở đó nên bọn họ cũng chỉ có thể nhìn.
“Nào, em trai, để chị giới thiệu với em một chút. Mấy vị này đều là thành viên của Hiệp hội Y khoa Quốc gia M.
Đây là ông George và đây là cô Rita! Bọn họ có y thuật tiên tiến nhất trêи thế giới. Chị trước đó đã mua những thiết bị y tế này cũng là để chuẩn bị cho bọn họ. Ông nội bên này sẽ không cần em phải nhọc lòng bận tâm nữa.
Hãy mang cây gậy thần của em nhanh chóng rời đi đi!
Cô Lương mặt không biểu cảm nói.
“Chị cả, vị này chính là Lâm thần y của Giang Thành! Là do Long Thủ tiên sinh giới thiệu, Lâm thần Y, chị chắc cũng nghe nói rồi, đúng không? Anh ấy không phải là gậy thần! Anh ấy nhất định sẽ có cách cứu ông nội.” Lương Sinh lo lắng, vội vàng giải thích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.